– Hả?
Lâm Dật Phi cười nói, dường như đã đoán được gì đó nhưng chỉ nói một tiếng “được” rồi lại nghĩ một chút:
– Cược gì vậy?
Hắn không nhìn cái ví da trên bàn nhưng hắn biết mục đích của Tiếu Nguyệt Dung hiển nhiên không phải là tiền.
– Tôi hỏi anh, nếu như anh không trả lời được thì anh sẽ uống một lon bia, nếu như anh trả lời được thì người hỏi phải uống một lon.
Tiếu Nguyệt Dung cười nói:
– Sau đó thì đến lượt anh hỏi tôi, luật như cũ.
Lâm Dật Phi nhìn cô một lúc lâu:
– Cô uống nửa lon đi.
Tiếu Nguyệt Dung lắc đầu, giơ lên lon bia kia:
– Anh hỏi trước hay là tôi hỏi trước?
– Cô trước đi.
Lâm Dật Phi vươn tay một cái đã cầm lêm một lon bia.
– Hình như anh đã chuẩn bị uống rồi thì phải.
Tiếu Nguyệt Dung cười có chút giảo hoạt, dường như đã biết trước kết quả này:
– Câu hỏi thứ nhất tôi muốn hỏi là Nhạc Ngân Bình là ai?
Nhạc Ngân Bình là ai?
Lúc được hỏi câu này, hiển nhiên Lâm Dật Phi ngẩn ra một chút:
– Sao cô biết người này?
– Hiện giờ là tôi hỏi anh chứ không phải là anh hỏi tôi.
Tiếu Nguyệt Dung cười duyên dáng nhưng cũng rất cẩn trọng:
– Đương nhiên anh có thể không trả lời câu hỏi này, lúc nữa anh cũng có cơ hội hỏi tôi câu này.
Cô nâng nâng lon bia lên, ra hiệu cho hắn biết kết quả của việc không trả lời là gì.
– Cô ấy là một cô gái.
Một lúc lâu sau Lâm Dật Phi mới nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578384/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.