Tiếu Nguyệt Dung có chút sững sờ:
– Vậy sau đó thì sao ạ?
– Thực ra thì không bằng bị đâm chết luôn đi, xong hết mọi chuyện.
Ông lão không mắng rủa mà là cảm thán:
– Sau đó thì đột nhiên nhà hàng của cậu ta bị cháy, thiêu thành tro, không còn lại cái gì. Vì cậu ta đã ném toàn bộ tài sản vào nhà hàng đó nên từ đó về sau Lão Nhị Thế bị suy tàn, trở thành một con ma men, aizzz, còn người đàn bà kia thì đúng là đồ gây họa, aizzz, cô gái, cô vẫn chưa đem đồ vừa mua này.
Tiếu Nguyệt Dung quay lại lấy đồ rồi yên lặng đi về phía trước, khi cô bước đến dưới ngôi nhà mà ông lão chỉ thì đã nghe thấy tiếng quát mắng bén nhọn từ trên tầng truyền xuống.
– Đồ ma men này, cả ngày chỉ biết uống, uống nước đái mèo nhà anh ấy, sao số tôi khổ thế này, gả phải một người như ông chứ?
Ngay sau đó truyền đến một hồi tiếng mảnh thủy tinh vỡ chói tai xen lẫn tiếng khóc nức nở của một cô bé.
– Uống, uống, tôi cho ông uống.
Tiếng mắng chửi của người phụ nữ kia cao hơn 80 dB, chắc hẳn tất cả mọi người quanh đây đều có thể nghe thấy, hoặc có lẽ là bà ấy muốn cho tất cả mọi người nghe thấy.
– Mày đứa con chết dẫm này, ăn cơm đi, chỉ biết ăn thôi, sao không ăn cho chết luôn đi.
Người phụ nữ kia lại lớn tiếng mắng chửi.
Tiếu Nguyệt Dung đứng dưới lần hồi lâu, do dự thật lâu, cuối cùng cũng chậm rãi bước lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578382/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.