Cho dù là đệ đệ của gã Bách Địa Trung Thụ vẫn trầm mặc không lên tiếng, nhìn thấy vậy cũng la hết âm thanh:
– Anh à, mau buông súng xuống.
Trên mặt Bách Địa Trung Cương hiện lên chút dữ tợn và bất đắc dĩ, súng lục của y vẫn không dám chỉ về hướng Nhan Phi Hoa, như vậy chỉ có một con đường chết, nhưng y vẫn có niềm tin khi Nhan Phi Hoa ra tay, y sẽ giết Phục Bộ Ngọc Tử!
Không có người phụ nữ này ác ý mật báo, bản thân mình cũng sẽ không rơi vào kết cục ngày hôm nay, tâm tư của cô ta mình đương nhiên biết, nhưng cô ta không để cho mình sống yên ổn, tự mình cũng không sẽ để cho cô ta được ngon giấc.
Ngoài dự liệu của y là, Nhan Phi Hoa cũng không có động tĩnh gì, cũng không giật mình, khóe miệng cô chỉ nhếch lên một ý cười mỉa mai:
– Kỳ thật ngươi không cần chết.
Bách Địa Trung Cương trong lòng phát lạnh, mơ hồ cảm giác mình đã làm sai điều gì, chỉ có điều lúc này, điều duy nhất y nghĩ tới là làm như thế nào để chạy khỏi nơi này. Tất cả chứng cớ đều gây bất lợi cho y, y cũng biết rất nhiều người bất mãn với y, chỉ là mưu kế mà mình nghìn tính vạn tính, không ngờ không biết đã bị rò rỉ ở chỗ nào!
– Nhưng ngươi dám ra tay trước mặt ta.
Nhan Phi Hoa thở dài một hơi:
– Vậy ngươi cũng chỉ có chết thôi.
Sau khi cô ta nói xong câu đó liền giáng một chưởng lên mặt bàn. Bách Địa Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578370/chuong-324-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.