Nhưng lúc này cậu ta đã quên mất sự bình tĩnh cao xa, nếu như lúc này trong tay cậu ta có cái gì mà Tam Xích Kiếm thật thì cậu hận không thể rút nó ra rồi chém những tên tiểu nhân hèn hạ này mỗi tên một nhát.
Bồ Tát còn có ba phần nóng tính, chó điên lên còn cắn người nữa là. Hiện giờ cậu ta rất sợ những lời này bay đến tai của Triệu Mộng Điềm. Điều này giống như bản thân đang ngồi trên chuyến tàu cao tốc, niềm hy vọng đang dâng cao lên đột nhiên phát hiện nước bọt ở đằng trước đã làm ngập đường ray rồi đột nhiên người lái tàu tuyên bố là giao thông đình trệ, hơn nữa còn không chịu bồi thường. Loại cảm giác này có bao nhiêu tồi tệ thì có bấy nhiêu.
Cái tốt không linh còn cái xấu lại linh, đột nhiên Tề Lạc Danh run lên trong lòng, trợn mắt há hốc mồm nhìn một người bên dưới.
Mặc dù người đó là con gái nhưng ngồi ở đó lại như có thiên binh vạn mã, cao ngạo đứng lặng ở đó như tướng lĩnh, rất nhiều người bàn tán chỉ trỏ nhưng không ai dám lại gần.
Chỉ bởi vì cô chính là Triệu Mộng Điềm.
Không cần hỏi cũng biết Triệu Mộng Điềm đến đây là muốn xem võ công của cậu ta, vì vậy để giành được một vai diễn tốt trong bộ phim thì cậu ta không thể thua được. Tề Lạc Danh tự cổ vũ chính mình nhưng vừa nhìn thấy khí chất thản nhiên lãnh đạm của Lâm Dật Phi, ánh mắt có thể coi là đã tính trước được mọi chuyện thì cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578355/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.