Bách Lý Băng gật gù:
– Nói đúng lắm.
– Nhưng quảng cáo mỹ phẩm trang điểm thì tôi phải thận trọng.
Tô Yên Nhiên trịnh trọng nói:
– Tôi cần trên hai tuần để xem hiệu quả, nếu có tác dụng phụ thì sẽ không làm, không có hiệu quả cũng tuyệt đối không làm. Tôi không muốn giống như minh tinh Hongkong quay quảng cáo cho một thương hiệu Nhật Bản, bản thân không nói đến, nghe nói dùng lâu dài có thể bị ung thư. Dật Phi, tôi tin anh nên mới giao khuôn mặt này cho anh, đừng để tôi mất mặt, bị hủy nhan sắc đó.
Tô Yên Nhiên nháy mắt, dĩ nhiên ám thị cho Lâm Dật Phi. Cô không phải tin Lâm Dật Phi mà là tin Lâm đại hiệp. Chỉ với việc Tiêu Biệt Ly hao tâm tổn sức kiếm thuốc cứu mạng Uyển Nhi, cô biết chuyện Lâm Dật Phi làm tuyệt đối không có vấn đề gì.
– Yên Nhiên nói rất có đạo lý.
Bách Lý Băng nắm lấy tay Yên Nhiên:
– Em cũng có một điều kiện kèm theo. Dật Phi, anh phải đáp ứng.
– Hai người đều thấu tình đạt lý.
Lâm Dật Phi cười nói:
– Anh nghĩ sẽ không đưa ra điều kiện gì khiến anh khó xử.
Bách Lý Băng cười gian:
– Điều kiện của em là nếu như hiệu quả tốt, em và Tô Yên Nhiên đều có quyền sử dụng miễn phí loại mỹ phẩm này.
Lâm Dật Phi cười:
– Vậy anh có thể ký mười năm không?
– Không được, phải một trăm năm.
Bách Lý Băng cười, nhưng Tô Yên Nhiên có thể nghe ra hàm ý bên trong.
– Phải rồi, có sáng kiến gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578316/chuong-285-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.