– Hiện tại anh chính là chiêu bài tốt.
Bách Lý Băng cười nói:
– Khu thi đấu Ngũ Đại đều ngưỡng mộ Hoa Nam có Lâm Dật Phi, đánh có khí thế, nhìn rất đẹp mắt. Hiện nay anh chính là tâm điểm, chỉ cần anh xuất hiện thì đó đã là thu nhập quảng cáo, bảo đảm phí phát sóng trực tiếp. Quả thật anh cứ thuận theo tự nhiên cũng tốt, chỉ có điều em nghĩ sau này anh sẽ không thanh nhàn như vậy.
Lâm Dật Phi lắc đầu nói:
– Thật ra nói thực lòng, xuất phát điểm của anh tuy là bác sĩ Đông y, nhưng cho đến hôm nay lại có chút không làm chủ được bản thân. Anh nghĩ chế dược Bách Thảo nếu phát triển đến một quy mô nhất định có thể đó chính là lúc anh phải rút lui.
Bách Lý Băng thấp giọng hỏi:
– Giống như quỹ từ thiện Bách Thảo?
Lâm Dật Phi gật đầu nói:
– Anh chẳng qua chỉ là tiên phong đi trước, nếu để trấn giữ chắc còn phải có nguyên soái nắm chắc đại cục, ví như cha của em vậy.
Bách Lý Băng “phụt” cười nói:
– Hóa ra trước giờ anh luôn không xem trọng em, vậy em cần phải cố gắng học tập cha em mới được, không thể để người tiên phong như anh xem thường được!
Khi Lâm Dật Phi trở lại khuôn viên khu chung cư, đẩy cửa vào liền sửng sốt. Mới có một khoảng thời gian hắn không về nhà mà phát hiện ra trong phòng đã có thêm rất nhiều máy tính. Đại Ngưu đang ung dung ngồi trước mặt, luyện tập đánh chữ, vẫn dùng phương pháp đánh chữ phiên âm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578301/chuong-272-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.