– Yên Nhiên đâu?
A Thủy không muốn nghĩ đến cô gái kia nữa, không nhìn thấy Tô Yên Nhiên trong xe thì vội vàng kéo cửa xe, đột nhiên vẻ mặt có chút khác thường, thất thanh nói:
– Yên Nhiên, cô sao vậy? Khó chịu à?
Sắc mặt Tô Yên Nhiên vốn trắng nhưng hiện giờ lại tái nhợt không chút huyết sắc. Hình như cô không nghe thấy lời hỏi thăm của A Thủy, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm cô gái kia, trong miệng lẩm bẩm nói:
– Tôi đã từng gặp cô ấy, tôi đã từng gặp cô ấy.
A Thủy hơi lo lắng nhưng lại sợ to tiếng khiến Tô Yên Nhiên hoảng sợ, đành phải ho khan một tiếng, cảm thấy cổ họng có dấu hiệu hơi khô rát. Lúc nãy căng thẳng như vậy, không ngờ cổ họng lại như bị câm.
– Yên Nhiên? Cô từng gặp qua cô gái kia sao?
– Không, tôi chưa từng gặp cô ta.
Cuối cùng Tô Yên Nhiên cũng phục hồi tinh thần, vẻ mặt rất hoang mang, nhìn thoáng qua A Thủy, do dự một chút rồi mới lên tiếng:
– Tôi không quen cô ta.
A Thủy không hiểu gì, chỉ ngẩng đầu nhìn một cái, thân ảnh cô gái kia đã biến mất. Cuối cùng sắc mặt Tô Yên Nhiên cũng khôi phục lại sự bình thường, cười khổ một cái:
– Chắc là tôi nhận nhầm người, A Thủy, chúng ta đi thôi.
A Thủy thấy hơi lo lắng, vẻ mặt này của cô so với đêm mưa đó chỉ có hơn chứ không kém, trong lòng cảm thấy khó hiểu nhưng chỉ gật gật đầu:
– Nếu như cô thấy khó chịu thì hay là chúng ta quay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578261/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.