– Chủ nhân nói hắn dịch dung sao?
Đột nhiên Bách Địa Trung Cương bừng tỉnh đại ngộ, giật mình kinh hãi. Anh ta cũng là một Ninja, vốn tưởng tất cả những gì Lâm Dật Phi làm đều vô nghĩa nhưng lại không ngờ rằng hắn chẳng qua chỉ dùng thủ thuật che mắt. Cô gái vừa nghe thấy anh ta nhắc đến những đạo cụ như dao lam và nhựa cao su đã nghĩ ngay đến điều này. Tên Lâm Dật Phi kia nhìn như không có mục đích gì, chẳng lẽ đã sớm biết có người theo dõi?
– Bất luận thế nào thì anh ta cũng biến mất rồi.
Cô gái kia thản nhiên nói:
– Trung Cương, anh thấy anh ấy sẽ đi đâu?
– Tôi không biết.
Bách Địa Trung Cương nói một cách khó khăn.
– Anh theo dõi anh ấy suốt, chẳng lẽ vẫn không thể đưa ra một kết luận?
Khóe miệng cô gái nổi lên ý cười đùa cợt nhưng phối hợp với ánh mắt của cô lại rất giống dáng vẻ mỉa mai của Lâm Dật Phi, chẳng lẽ cô và Lâm Dật Phi là người có cùng tính cách?
– Cậu ta biết được thông tin từ chỗ Thủy Trung Vũ.
Bách Địa Trung Cương khó khăn nuốt nước bọt:
– Cậu ta là người thông minh, nếu như biết trang web giết người bảy ngày thất thủ, không bao giờ giết người nữa thì tôi nghĩ cách sáng suốt nhất chính là trốn đi bảy ngày, không cho sát thủ biết.
– Nếu như người trang web giết người muốn ám sát là anh thì anh sẽ làm thế nào?
Cô gái kia hỏi, trong mắt tràn ngập sự mệt mỏi.
– Tôi hả?
Bách Địa Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578258/chuong-241-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.