– Thuộc hạ không dám.
Bách Địa Trung Cương chỉ cảm thấy mồ hôi đầm đìa, ướt đẫm lưng:
– Bố tôi lấy trứng chọi đá, không biết chọn cành mà đậu, quả thực chết cũng không có gì đáng tiếc. Thuộc hạ từ khi nguyện trung thành với chủ nhân đến nay, mặc dù không dám nói là làm việc hòan thiện nhưng cũng lao tâm khổ tứ, không dám có suy nghĩ gian dối. Mấy năm nay chủ nhân luôn tự mình chỉ điểm võ công cho tôi, tính toán chu toàn, thuộc hạ khó mà báo đáp lại được, chỉ có điều tôi thiên tư ngu muội, không đạt được nguyện vọng của chủ nhân, quả thực cảm thấy rất xấu hổ.
Anh ta nói những lời này, khéo léo đưa đẩy, dường như đây là điều hiển nhiên, đúng là quá mức vô sỉ, đê tiện. Người chỉ cần có tai, có mắt là có thể nhận thấy rõ ràng là anh ta nói trái với lương tâm. Cô gái này nhìn thấu mọi chuyện, đến dáng vẻ của anh ta cũng biết vô cùng rõ ràng nhưng lại ra vẻ thờ ơ, tin tưởng mà không nghi ngờ gì.
– Nhưng chủ nhân yên tâm đi, nếu như nhà Phục Bộ và Lâm Dật Phi dám gây khó dễ với chủ nhân thật thì Trung Cương sẽ làm gương cho anh em, giết sạch bọn chúng, tuyệt đối không để chủ nhân phải ra tay.
Bách Đại Trung Cương càng nói càng kích động, dường như hận không thể chặt đầu xuống cho cô gái kia xem.
Cô gái kia chậm rãi nói:
– Chuyện của trang web giết người thế nào rồi?
– Bọn họ báo giá là mười triệu, tôi đã theo đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578256/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.