– Cậu không phải lúc nào cũng nói cái gì mà nam nữ bình quyền đó sao, bây giờ tại sao lại thay đổi, muốn người khác nhường cậu.
Tô Yên Nhiên thở dài một hơi,
– Tìm mình có chuyện gì? Sao không đi cùng Giang công tử của cậu, cậu mà không cố gắng như vậy, cẩn thận con rùa vàng chạy mất đấy.
– Không có việc gì thì không thể tìm cậu được sao?
Tô Tình trên mặt có chút ý trêu đùa:
– Vậy vừa rồi Lâm Dật Phi tìm cậu làm gì? Cậu không phải nói đại học không tìm bạn trai, sao hả, thay đổi chủ ý rồi à?
Tô Yên Nhiên sắc mặt cau lại,
– Mình coi cậu là chị em, còn coi anh ta như bạn bè, cái này không thể nói lung tung đâu.
– Biết rồi, không thể nói lung tung.
Tô Tình vội vàng khoát tay:
– Nhưng nói thật, anh ta tới tìm cậu làm gì vậy?
– Anh ta tìm mình làm gì, mắc mớ gì tới cậu.
Băng tuyết trên mặt Tô Yên Nhiên tan rã:
– Bây giờ mình muốn hỏi là cậu đến tìm mình có chuyện gì vậy?
– Yên Nhiên.
Tô Tình bu lại, ra vẻ thần bí nói:
– Kỳ thật cậu cảm thấy con người Lâm Dật Phi này như thế nào?
– Cái gì như thế nào?
Tô Yên Nhiên ngẩn ra, nhìn ánh mắt không có hảo ý của Tô Tình, sắc mặt chuyển sang lạnh lẽo nói:
– Không phải là cậu thích anh ta rồi đấy chứ?
– Mình á?
Tô Tình ngồi xuống, thở dài một tiếng:
– Yên Nhiên, cậu trông mình như thế nào hả?
– Đều nói cậu là kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578237/chuong-226-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.