Thiếu niên cười cười, chẳng ừ hử gì cả. Đối với loại vấn đề này, thái độ hiện tại của hắn không thể nghi ngờ là câu trả lời tốt nhất.
Phong Tuyết Quân thở dài nói:
– Nhưng tôi dù sao cũng phải lựa chọn. Tử Hào đối với tôi rất tốt, cũng biết tôi cần gì. Nhưng anh lại không thể cho tôi tất cả những thứ tôi cần.
Thiếu niên vốn đối với Phong Tuyết Quân không cảm tình tốt, giống như hắn đối với Uông Hào vậy. Tuy nhiên lúc này hắn đột nhiên có chút khâm phục Phong Tuyết Quân. Cô dù sao cũng còn rất thẳng thắn, còn mạnh hơn một ít so với những người muốn làm kỹ nữ lại muốn lập đền thờ kia.
– Tử Hào cũng cảm thấy không phải với anh.
Phong Tuyết Quân thấp giọng nói:
– Thật ra không chỉ anh ấy, mà tôi cũng như vậy. Dù sao tôi và anh đã kết giao hai năm, cho dù chia tay, tôi vẫn coi anh là bạn tốt. Tôi biết nếu tôi có gì khó khăn, anh nhất định vẫn sẽ giúp tôi, có phải hay không, Dật Phi?
Phong Tuyết Quân tiến lên một bước, cầm tay Lâm Dật Phi, trong mắt hàm ý có chút mông lung, nói:
– Anh ấy cũng hy vọng ba người chúng ta, có thời gian thì ngồi một chút, giống như bạn bè!
Chậm rãi rút tay về, nói:
– Là Uông Hào bảo cô tới đây ư?
Thiếu niên thở dài, có chút lo cho sự an nguy của Đinh lão đại. Nếu như Uông Hào bảo Phong Tuyết Quân tìm mình, nói như vậy hiện tại y không bị làm sao. Đinh lão đại đêm qua cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578132/chuong-144-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.