– Tên cầm đầu của “Trung Nghĩa Bang” tên là Chung Tín.
Uông Tử Hào đối với mấy cái này thuộc như lòng bàn tay. Một học sinh như cậu ta mà rành rọt mấy thứ này như vậy, lão Đinh ngược lại không lấy gì làm kỳ quái. Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con của chuột thì đào hang. Thủ đoạn lập nghiệp của Uông Nhân Viễn như thế nào thì không biết, nhưng nếu con trai mà y sinh ra là người chính nhân quân tử thì đúng là một chuyện hết sức nực cười.
– Vạn Hưng Đường thì sao?
Lão Đinh lạnh lùng hỏi.
– Cầm đầu của Vạn Hưng Đường là Đao Ba Lý, nhưng mà chú Đinh, hình như cái chết của mấy người chú Dương không liên quan đến bọn họ. Đúng rồi…
Ánh mắt của Uông Từ Hào chợt lóe lên, trông có chút quỷ dị:
– Cháu nhớ ra rồi, lẽ nào có liên quan đến thằng nhóc đó?
– Ai?
Bốn người cùng kêu lên.
Uông Tử Hào không nhanh không chậm nói:
– Chú Dương không phải lần đầu tiên đến thành phố Giang Nguyên.
Cậu ta một chú Dương hai chú Dương ngọt xớt, một mặt vì cha mình và bọn họ gọi anh xưng em, một mặt lại muốn thể hiện bộ dạng trung hậu thành thật của mình:
– Cháu nhớ hơn một tháng trước chú ấy có đến đây một lần, lần đó là đến cùng chú Trương.
Chú Trương mà cậu ta nói tới chính là chỉ Trương Thất đã chết trên nền nhà.
Lão Đinh gật gật đầu:
– Không sai, chuyện này ta cũng biết. Hai người bọn họ khi đó là mang hàng mẫu đến cho anh Nhân Viễn xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578056/chuong-88-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.