Lâm Dật Phi im lặng một lúc lâu, không nhịn được hỏi:
– Vậy Uông Hào đâu rồi? Hình như không ở bên cạnh cô ấy?
Không ngờ cái cậu con trai lạnh lùng trong ấn tượng của hắn lại không xuất hiện. Trong trí nhớ của hắn thì hai ngày trước hai người này vẫn còn như hình với bóng vậy.
– Chắc là vẫn chưa đến.
Bách Lý Băng bĩu môi nói:
– Có phải là anh thấy thời cơ không tệ nên chuẩn bị thừa nước đục thả câu phải không? Em thấy không những anh còn chưa dứt tình với cô ấy mà cô ấy cũng vẫn còn ý với anh đấy.
Lâm Dật Phi ngẩn ra:
– Thật à? Cô ấy vẫn còn ý với anh sao?
Bách Lý Băng vênh mặt lên nói:
– Nếu một cô gái không để một người con trai trong lòng mình thì ánh mắt nhìn người đó sẽ không giống với nhìn người lạ, làm như không nhìn thấy như vậy.
– Quả thật là cũng có lý.
Lâm Dật Phi mỉm cười gật đầu:
– Nhưng anh phát hiện ra hình như cô ấy giả bộ không nhìn anh hay sao ấy.
– Không phải đâu.
Bách Lý Băng nói như chém đinh chặt sắt:
– Từ lúc cô ấy đến đây không hề nhìn bên này tí nào cả, đây không phải là làm bộ không nhìn thấy mà là ngược lại. Điều này cho thấy một điều, cũng ứng với một câu nói là “giấu đầu hở đuôi”, vì yêu nên mới hận.
– Hình như không phải là câu này.
Lâm Dật Phi không kìm được cải chính.
– Anh thì hiểu cái gì.
Khuôn mặt Bách Lý Băng mặc dù vẫn lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578050/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.