“Bốp”, một tiếng vang lên, người kia kêu lên một tiếng thảm thiết rồi im bặt, giống như con gà đang sống bị túm lấy cổ nhưng cả người lại như con rùa, nháy mắt thấp đi một nửa. Cô gái đang ngồi ngẩn ra trên mặt đất hoảng sợ phát hiện người vừa đến kia chỉ đánh một chưởng mà dường như đã đè cho đầu của cái người vừa bắt mình vào tận trong cổ vậy.
Người thứ ba cầm dao đã nhanh chóng chạy đến đầu hẻm, trong lòng tuy đang hoảng sợ nhưng vẫn hơi vui mừng. Mặc dù cậu ta không động đậy chút nào nhưng thân thủ của cậu ta là tốt nhất ở đây. Tuy vậy từ khoảnh khắc Lâm Dật Phi ra tay, gã đã biết rằng đây không phải là người mà là Diêm Vương đến từ địa ngục. Trên người cậu ta đâu đâu cũng thấy sát khí của một cao thủ tuyệt thế.
Vậy nên gã ta bỏ lại đồng bọn để chạy trốn, từ lúc người thứ nhất bị giết gã đã bắt đầu chạy, đến khi nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của người thứ hai trong vài giây thì gã chỉ còn cách đầu hẻm vài bước chân. Lúc này gã cảm thấy hơi hối hận là đã chọn cái nơi tồi tàn này. Cái hẻm này chỉ có lối ra ở hai đầu, người bị cướp muốn chạy thoát cũng không dễ nhưng gã không để ý là cơ hội cho gã chạy trốn cũng bị ít đi rất nhiều.
Khi sắp nhìn thấy ánh sáng của đầu hẻm thì bỗng nhiên gã dừng lại, không phải là gã cho rằng mình đã thoát khỏi nguy hiểm mà là do người kia đã chặn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578048/chuong-84-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.