Lâm Dật Phi nhìn cậu ta, cũng không né tránh:
– Cậu muốn hỏi cái gì?
– Kỳ thật tôi vốn không cần ở phòng bệnh cấp hộ.
Ngô Vũ Thân đột nhiên chuyển đề tài:
– Nhưng đội trưởng Long nhất định không chịu, tôi cũng không có kiên trì, lại tự nhiên phát hiện ra trước đây cậu cũng từng ở phòng này.
Thấy Lâm Dật Phi nhìn cậu ta không nói, Ngô Vũ Thâm mỉm cười nói:
– Không phải là tôi cố ý điều tra về cậu, chỉ là vì trong lúc tôi nhàm chán, lật xem tấm thẻ giường, mới phát hiện bên trong có người tên là Lâm Dật Phi, không biết vì sao không bị y ta đổi, lúc này mới tò mò một chút hỏi cô ý tá, cô ta biết rõ về cậu, nghe nói tôi là bạn của cậu, nên mới nói với tôi về chuyện xảy ra vài tuần trước.
– Tôi đã từng nằm ở đây thì đã sao?
Lâm Dật Phi nhìn bản ghi chép tên người bệnh trên đầu giường, một lúc sau mới hỏi.
– Tốc độ của xe không nhanh bằng đạn.
Ngô Vũ Thân thần sắc có chút kinh ngạc:
– Tôi cũng biết cậu rất khiêm tốn, không phải lúc vạn bất đắc dĩ, sẽ không dễ dàng ra tay, nhưng nếu không nói rõ cậu sẽ coi thường tính mạng của mình.
Lâm Dật Phi đã biết cậu ta muốn hỏi cái gì, nhưng bây giờ không biết phải trả lời như thế nào, Tiếu Nguyệt Dung nói cho Ngô Vũ Thân một sự việc, lại vô tình mà che giấu một mặt khác của sự việc, chỉ có điều Ngô Vũ Thân này cũng không hề đơn giản, bị thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578041/chuong-80-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.