Lâm Dật Phi ngẩng đầu lên:
– Cách thứ hai chính là tôi kê thuốc cho cậu, mỗi ngày sau khi luyện quyền cậu ngâm nửa canh giờ. Tôi nghĩ nếu như cậu có thể làm theo thì khi năm mươi tuổi tay cậu cũng không cảm thấu đau.
– Cách này hay đấy.
Ngô Vũ Thân vô cùng vui mừng:
– Hóa ra cậu còn biết cả y dược, không ngờ còn có cách này nữa, nhưng…
Đột nhiên cậu ta nhìn chằm chằm Lâm Dật Phi nói:
– Tôi rất muốn biết cách cậu dùng là gì? Không phải là ngày nào cũng phải ngâm tay rắc rối đến thế chứ?
Lâm Dật Phi mỉm cười:
– Mặc dù hơi muộn nhưng cuối cùng cậu cũng tỉnh ngộ.
Sắc mặt Ngô Vũ Thân hơi đỏ, ngày thường cậu ta rất tự phụ, cho rằng tất cả đều nằm trong lòng bàn tay mình, lần này gọi Lâm Dật Phi đến cũng có thể có chút hương vị bày mưu tính kế nhưng không ngờ cậu thiếu niên trước mặt này mặc dù tuổi cũng như mình nhưng chỉ số thông minh lại cao hơn cả mình.
Nhưng cậu ta chỉ hơi đố kị một chút, cảm thấy vui mừng nhiều hơn. Điều này khiến cậu ta cảm thấy hơi kì lạ.
– Tôi cũng rất muốn xem thử công phu thông minh mà cậu nói là gì.
Ngô Vũ Thân dừng một chút:
– Nếu như ở đây không tiện thì tôi có thể tìm một chỗ không có ai cho cậu.
Cậu ta biết phần lớn người luyện võ đều coi trọng cái của mình, tuyệt học cũng thông thường không thể hiện trước mặt người khác, nếu không làm sao có thể gọi là tuyệt chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578023/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.