Có một câu ca từ nói rất hay “Chỉ thấy người mới cười, có ai thấy người cũ khóc.” Lâm Dật Phi thay đổi bạn gái, tuyệt đối sẽ không nhường nhịn khoa ngoại ngữ nữa. Nói không chừng còn dùng toàn lực đối phó, để được người mới cười. Phó bí thư nhất thời im lặng, suy nghĩ ngàn vạn.
Lâm Dật Phi đâu biết Phó bí thư vì cái ghế bí thư, mà đang nhọc lòng lo lắng cho hắn. Có thể nói là dốc hết tâm tư.
Một nam sinh cao ngang với hắn khẽ vươn tay, ném bỏng rổ tới: - Dật Phi, ném thử vài quả lấy lại cảm giác. Đừng chỉ mải tán gái mà quên luyện tập.
Không biết cậu ta là ai, Lâm Dật Phi có chút hối hận vì không gọi theo A Thủy tới. Giơ tay nhận lấy quả bóng, chưa vội ném mà nhìn người kia, mỉm cười chào hỏi.
Phó bí thư phục hồi tinh thần, hắng giọng nói: - Vương Tường nói không sai. Dật Phi ném mấy trái làm nóng người, tiếp theo là tập luyện đối kháng. Ngày mai chúng ta vẫn tập ở đây, mọi người cố gắng luyện tập.
- Phó bí thư, ông đừng chỉ nói suông. Không mời được mấy ông anh ở năm thứ tư, chỉ có vài người chúng tôi. Ông xem, nếu chúng tôi ra sức, ông có phần thưởng gì không. Một tiểu tử gầy như con khỉ kêu lên. Cậu ta không cao lắm, nhưng rất có tinh thần.
Lâm Dật Phi mỉm cười, thói keo kiệt của Phó bí thư đúng là không ai không biết. Đều tính kế moi móc từ trên người của y.
Phó bí thư cười khan: - Tiểu Trương, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1577990/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.