Phương Vũ, ngươi có khỏe không?" Tiểu Đào lo lắng hỏi.
Vốn nàng nghe theo lời dặn của Phương Vũ, ở cửa sau Cấm Cung chờ hắn, không ngờ hai người mới tách ra không lâu, Phương Vũ liền sắc mặt tối tăm đi vào phòng ngủ của nàng, đưa nàng ra ngoài cửa thành, hai người cùng cưỡi lên con ngựa Tiểu Tứ do hắn chuẩn bị, giục ngựa chạy khỏi Nữ Nhi quốc.
Từ khi ra khỏi thành tới nay, Phương Vũ chưa nói một chữ, chính là liều mình chạy đi. Ánh mắt của hắn âm u, khuôn mặt vốn là sáng sủa hình như tiều tụy không ít. Nàng không khỏi lo lắng cho hắn, đây không phải là Phương Vũ mà nàng quen thuộc.
Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Sẽ không phải là, có thể làm cho Phương Vũ biến thành như vậy, chỉ có một người là nữ vương.
Phương Vũ cũng không trả lời, Die nd da nl e q uu ydo n trong đầu đều là hai mắt tràn ngập tuyệt vọng của Vương Tường, nước mắt tràn đầy khuôn mặt nhỏ nhắn. Đáng chết! Hắn dùng lực lắc đầu, muốn hất bóng dáng của Vương Tường ra, nhưng thủy chung không cách nào thành công.
Hắn không nên nghĩ đến nàng nữa.
"Phương Vũ, ngươi dẫn ta ra khỏi thành, đã nói với nữ vương chưa?" Tiểu Đào vẫn không buông tha hỏi.
"Đừng nhắc đến nàng nữa!" Phương Vũ đột nhiên bạo rống ra tiếng.
Tiểu Đào cùng ngựa cũng vì vậy bị khiếp sợ không nhỏ, con ngựa hí vang chồm người lên, Phương Vũ lập tức khống chế. "Thực xin lỗi." Hắn xin lỗi Tiểu Đào. Đây là chuyện của hắn và Vương Tường, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-khuynh-quoc/140028/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.