Hơn 9 giờ sáng Lăng Lập Thành và Tần Tử Ninh vẫn ôm nhau ngủ ngon lành trong phòng mà không có dấu hiệu thức giấc. Chiếc chăn chỉ đắp hờ hững ngang hông, trên người của cô bây giờ tấm tít dấu hôn do anh để lại.
*reng reng reng *
Điện thoại của Lăng Lập Thành vang lên trong không gian yên tĩnh. Tần Tử Ninh vô cùng khó chịu với tiếng chuông đó, cô lấy tay đập đập lên trên ngực trần của anh nhưng mắt vẫn nhắm, anh thì ngủ say như chết mà chẳng hay gì cả.
" Thành...điện thoại của anh...reo kìa "
* Reng reng reng *
" Thành...Lập Thành...Lăng Lập Thành "
" Mặc kệ nó đi "
Hôm qua do uống nhiều rượu, lại thêm hoạt động cả đêm nên bây giờ anh chẳng thể dậy nổi.
Tần Tử Ninh cũng rất nghe lời, kéo chăn chùm lên đầu, vùi mặt vào người của anh tiếp tục việc ngủ, nhưng đời đâu như là mơ. Điện thoại của Lăng Lập Thành vang lên liên tục, hết cuộc gọi này đến cuộc gọi khác.
Lăng Lập Thành nghiến răng ken két ngồi dậy tìm điện thoại, điện thoại vẫn nằm trong túi áo vest của anh. Nó đang nằm dưới nền.
Lăng Lập Thành cầm điện thoại lên, trên màn hình hiện lên hai chữ ' Lục Song '. Anh thật sự tức chết, Lục Song cứ phá đám anh hết chuyện này đến chuyện khác.1
Anh mắc nợ Lục Song sao?
" Nói đi "
(" Thiếu gia, ngài ở đâu vậy? Có chuyện lớn rồi thiếu gia ")1
" Chuyện gì? "
(" Nhậm Hàn...Nhậm Hàn bị tiểu thư ăn rồi thiếu gia. Hiện tại đang ở Lăng gia, lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tong-xin-hay-yeu-em/956330/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.