Sau khi bàn bạc xong mọi chuyện, Từ Vương được Đông Chính mời tới khách sạn của mình nghỉ dưỡng một đêm rồi hôm sau mới bay về nước. 
Chiếc LaFerrari màu đen chạy băng băng trên đường về khách sạn. Nhanh đến mức mà người ta có thể nghe được tiếng gió phảng phất của những chiếc lá rơi rớt từ trên cây xuống mặt đường. 
- Lão đại, chúng ta bị tập kích rồi ! _ Trong không gian yên tĩnh, Mạc Dũng đột nhiên lên tiếng, vẻ mặt tuy bình thản nhưng giọng nói có pha chút lo lắng. 
Từ Vương im lặng không nói gì, tay rút trong túi ra điếu cigar cuba ra châm lửa lên hút, phả ra một làn khói mờ ảo màu xám. Sau hai phút, anh mới từ từ mở đôi mắt chim ưng của mình ra, thả điếu thuốc xuống sàn và đạp lên rồi nói: " Giết không tha. " 
Trong giới hắc - bạch đạo này, bang phái đứng đầu là Vương Kì mà người đứng đầu lại là anh - Lăng Từ Vương. 
Nếu có người tôn trọng không màng sống chết đi theo thì cũng có người ghen ghét muốn đoạt lấy vị trí đó, điều này là một điều bình thường mà ai ở trong giới hắc đạo cũng tập làm quen với nó ngay từ lúc bắt đầu. 
Số lần anh bị tập kích có lẽ không nhiều cũng không ít, vì chỉ có những kẻ ngu ngốc không biết sợ là gì mới có thể dám can đảm mà đeo bám theo giết anh. Tất cả cũng chỉ vì một chữ QUYỀN một chữ TIỀN. Có tiền thì có quyền, được mọi người xem trọng. 
" Bằng, bằng, bằng " 
Mạc Dũng hiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tong-cung-chieu-ba-xa-dai-nhan/150556/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.