Loạng choạng bước xuống, thế giới trước mắt Lăng Trạch Hàm quay cuồng, hai chân đá quéo như người say rượu.
Anh thực không ngờ bản thân lại có lúc rơi vào thảm cảnh như hôm nay.
Đúng là một trò cười!
“Anh không sao chứ? Em đã bảo nếu sợ thì không cần phải cố rồi mà.”
Lộ Quân Dao bước tới đỡ lấy Lăng Trạch Hàm hỏi han. Nhìn dáng vẻ yếu ớt hiện giờ của anh, cô vừa buồn cười lại vừa xót thương.
“Không sợ, anh không sợ, chỉ là bị xoay mấy vòng nên cảm thấy chóng mặt thôi!”
Xua tay cố chấp phủ nhận, Lăng Trạch Hàm cố lắc đầu để tỉnh táo lại, điều hoà hơi thở bình ổn hơn.
“Như này còn không sợ à.”
Trên màn hình di động của cô chụp được dáng vẻ run rẩy của Lăng Trạch Hàm, hai tay bám chặt lấy thanh bảo hộ, cặp mày thanh tú sắp chồng lên nhau, răng lợi cắn chặt không rời.
“Em dám chụp dìm anh sao? Nhưng mà anh cũng có ảnh dìm của em đó.”
Loạt ảnh xuất hiện trước mắt Lộ Quân Dao thật lạ lẫm, đó là những khoảnh khắc anh chụp trộm được trong chuyến công tác ở đồi hoa, kí ức đó cô không hề có một chút ấn tượng nào, đôi con ngươi cố nhìn và cố nhớ, nhưng không thể lấy lại được chút kí ức nào.
“Đây là đâu?”
Sự bất lực ẩn duật trong lời nói của Lộ Quân Dao, ánh mắt mà cô nhìn anh mang sắc thái rũ rượi hẳn.
“Đây là chuyển chụp hình “thời trang và hoa cỏ” của chị Ân, lúc đó, em vẫn rất căng thẳng với anh, cho nên anh chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tong-cua-lai-vo-cu/355590/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.