Lộ Quân Dao ủ dột đứng dậy, lê thê định rời đi thì vừa lúc chạm mặt Cố Tịnh trước thang máy.
“Dao Dao, sao cậu lại ở đây? Cậu không sao chứ? Bị thương ở đâu à?”
Một loạt câu hỏi của Cố Tịnh càng khiến đầu óc Lộ Quân Dao hỗn loạn hơn. Mặc dù miệng nở nụ cười nhưng trong đáy mắt dập dìu mảng tối tăm, điều đó hoàn toàn không qua mặt được Cố Tịnh.
“Tớ không sao?”
“Không sao thì cậu tới đây làm gì?”
“Thăm một người bạn thôi!”
Mi tâm của Cố Tịnh nheo lại, rõ ràng là Lộ Quân Dao đang nói dối, mỗi khi cô nói dối sẽ cúi gầm mặt, không dám nhìn thẳng vào mắt đối phương.
Hơn nữa, Cố Tịnh ở bên Quân Dao đủ lâu để biết rằng cô ấy căn bản không có nhiều bạn bè, ngoài cô ấy ra thì còn có ai thân thiết tới mức nửa đêm đi thăm bệnh như này.
Dọc theo hành lang, Cố Tịnh truy lùng từng phòng bệnh, mặc sự ngăn cản của Lộ Quân Dao, cô ấy vẫn nhất mực tìm ra cho bằng được người bạn mà cô nói.
Dừng bước trước cửa một phòng bệnh vip, Cố Tịnh cảm thấy phát tiết khi nhìn thấy bản mặt Ôn Tiều Noãn, thậm tệ hơn nữa là, Lăng Trạch Hàm đang ngồi cạnh cô ta, đôi gian phu *** phụ này lại dám công khai giữa thanh thiên bạch nhật như này sao?
Thật đúng là khiến người ta ghê tởm…
Lúc Cố Tịnh nắm lấy then cửa định mở thì Lộ Quân Dao liền cản lại.
“Tịnh Tịnh, là mình bảo anh ấy tới. Ôn Tiểu Noãn cắt cổ tay tự vẫn, anh ấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tong-cua-lai-vo-cu/355570/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.