Vòng tay anh ôm chặt lấy cô hơn, anh chầm chậm cúi đầu xuống trao nụ hôn lên vầng trán bướng bỉnh của cô. Hành động nhẹ nhàng ấy của anh khiến cô có chút không quen. Nói trắng ra là lạ lẫm.
Cô nhớ trước kia anh chưa từng để tâm đến mình, thậm chí là ghét bỏ. Mỗi khi nhìn thấy mặt cô sẽ khiến anh không vui, tệ hơn nữa là gắt gỏng. Nếu không phải là lạnh nhạt dửng dưng thì cũng là cay nghiệt đay nghiến.
Vậy mà người đàn ông trước kia ấy nay lại hết đỗi nhẹ nhàng với cô. Có nhiều thứ nó thay đổi nhanh đến chóng mặt khiến cô nhất thời chưa hấp thụ kịp.
Một tháng dưỡng bệnh đối với cô mà nói là quãng thời gian dài nhất, nhàm chán nhất. Cô chỉ suốt ngày quanh quẩn ở nhà hết ăn rồi tới ngủ. Cô cứ ngỡ như bản thân sắp sửa tẩu hoả nhập ma tới nơi rồi. Thật sự không thể chịu đựng thêm ngày tháng bức bí và quạnh hiu như thế này nữa.
Vì thế Lộ Quân Dao quyết định sẽ ngơi thêm một tuần rồi bắt đầu trở lại công việc. Cho dù Lăng Trạch Hàm có khuyên can thế nào đi chăng nữa thì cô vẫn không chịu nghe.
Trước khi đi làm cả hai người họ cùng đưa Thiên Thiên tới trường. Khi thằng bé thấy ba mẹ của các bạn đều hôn nhau truyền sức mạnh thì nó cũng tỏ ra thèm muốn mà nhìn về phía ba mẹ mình.
Lăng Trạch Hàm hiểu ý liền bước tới gần con trai, anh khom lưng cúi đầu để thằng bé hôn nhẹ lên má mình. Tiếp sau đó anh sẽ truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tong-cua-lai-vo-cu/355559/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.