Công việc chiều kết thúc khá muộn, Lộ Quân Dao đang định ra về thì Lăng Trạch Hàm chợt chạy tới cản lại.
“Bây giờ cũng đã muộn rồi, chúng ta có thể cùng đi ăn tối được không?”
Nhìn người đàn ông trước mặt với thái độ dửng dưng, Lộ Quân Dao càng nghĩ càng không hiểu rốt cuộc anh đang vì điều gì? Rõ ràng ngày trước anh rất căm hận cô. Vậy mà sau bốn năm xa cách anh lại thay đổi thái độ hoàn toàn. Mặc kệ lí do là gì thì lần này Lộ Quân Dao cũng không cho phép bản thân mình bước chân vào vết xe đổ ấy một lần nào nữa.
“Xin lỗi, tôi còn có việc.”
Bầu không khí đang trong lúc căng thẳng thì bất chợt có tiếng gọi từ xa vang lại.
“Quân Dao.”
Đến Lộ Quân Dao còn phải choáng ngợp khi thấy David xuất hiện chứ đừng nói là Lăng Trạch Hàm. Anh ta sải bước chân đều đều tiến lại gần cô, tướng tá phổng phao cộng thêm dáng đi chững chạc khiến anh ta trở nên nổi bật.
“Thiên Thiên vừa xuất viện liền đòi tới đây đón em. Anh không thể nào từ chối nó được.”
Dù sao thì Lộ Quân Dao cũng không muốn chạm mặt Lăng Trạch Hàm thêm nữa cho nên cô cũng không có ý kiến gì tới việc vì sao David lại có mặt. Làn môi đỏ mọng của cô hé lên nụ cười nhẹ, cô lắc đầu đáp lời:
“Không sao đâu.”
David lịch sự cúi nhẹ đầu ý muốn chào hỏi Lăng Trạch Hàm rồi quay sang nói tiếp:
“Vậy bây giờ chúng ta cùng nhau ra ngoài ăn.”
“Được. Đi thôi!” Lộ Quân Dao gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tong-cua-lai-vo-cu/355550/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.