Biệt vườn ngoại ô…
Ôn Tiểu Noãn liếc mắt nhìn Trình Nhược đầy hậm hực.
“Bà dùng tôi làm trò nhiều năm như vậy rồi mà không thấy chán sao?”
Trình Nhược bỏ điện thoại xuống bàn, ánh mắt cay nghiệt nhìn chằm chằm Ôn Tiểu Noãn.
“Mày tưởng tao muốn lắm à. Có giỏi thì mày kết hôn với Lăng Trạch Hàm đi. Nó bỏ vợ đã bốn năm rồi mà mày vẫn không ngoi lên được chức bà chủ, thật là nhục nhã.”
Năm xưa, hai mẹ con họ tính toán đủ đường để khiến Lộ Quân Dao và Lăng Trạch Hàm ly hôn nhằm ngoi lên chức bà chủ Fashin.
Nhưng nào ngờ sau khi Lộ Quân Dao rời đi, Lăng Trạch Hàm lại càng lạnh nhạt vô tình với hai mẹ con họ hơn. Chỉ khi nào Trình Nhược gọi tới nói với anh là Ôn Tiểu Noãn quậy phá thì anh mới bước chân tới. Chứ suốt bốn năm qua anh chưa từng chủ động tìm đến.
“Nghe nói Lộ Quân Dao về nước rồi đó. Mày không nhanh chân lên lại bị cô ta cướp mất lần nữa cho xem.”
Ôn Tiểu Noãn giật bắn người, hai mắt trợn tròn như gặp phải quỷ.
“Bà nói cái gì cơ? Cô ta… trở về rồi sao?”
Đôi lông mày Trình Nhược co rúm lại, khuôn mặt hiện lên vẻ coi thường.
“Mới vậy mà đã sợ rồi à… Đồ vô dụng.”
“Bà cứ chờ đó mà xem. Tôi nhất định phải làm vợ anh Hàm, làm bà chủ Fashin.”
Vừa lúc cửa chính phát ra tiếng động, Lăng Trạch Hàm đã tới nơi. Cuộc trò chuyện bóng gió của mẹ con Trình Nhược cũng kết thúc.
Ôn Tiểu Noãn nằm lăn trên giường, trùm kín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tong-cua-lai-vo-cu/277561/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.