Màn đêm hiu hắt đọng lại sự xám xịt trong đôi mắt Lộ Quân Dao. Cô thất thần nhìn vào tờ đơn ly hôn trước mặt, trái tim nát tan thành nhiều mảnh vỡ.
Ba năm ngắn ngủi là thế, đằng đẵng là vậy. Ngắn ngủi là khi cô nhắm mắt cũng có thể nhìn thấu cuộc hôn nhân của mình tẻ nhạt đến nhường nào. Đằng đẵng là khi những cô đơn, tủi hờn bao năm qua cô phải hứng chịu đã chất cao như núi, nó đang đè nặng lên trái tim thoi thóp từng nhịp thở của cô. Nó biến cô trở thành tản băng di động, chỉ biết đi, biết đứng, biết nằm, mà không còn biết khóc, biết cười, biết buồn, biết vui.
Chừng ấy thời gian đủ để Lộ Quân Dao thông suốt, hôm nay cô đã quyết tâm kí vào đơn ly hôn, kết thúc chuỗi ngày đau khổ và tuyệt vọng.
Hai hàng nước mắt nóng hổi tuôn rơi trên đôi gò má lạnh tanh, Lộ Quân Dao đau đớn ngước nhìn mọi thứ xung quanh căn phòng trống vắng, nơi mà cô vẫn cho là nhà, là tổ ấm.
Nhưng chồng cô- Lăng Trạch Hàm lại chưa từng cho là như thế. Đối với anh nơi này là địa ngục, là nơi giam cầm sự tự do của anh, là nơi toàn sự dối lừa và lật lọng. Anh cũng chưa từng xem cô là vợ, đối với anh cô chẳng khác gì là kẻ thù truyền kiếp.
Cầm theo lá đơn ly hôn đi tới trước phòng sách, Lộ Quân Dao run rẩy gõ cửa mấy tiếng liền.
Bên trong vọng ra chất giọng lạnh lẽo như vừa hắt từ âm phủ về.
“Vào đi.”
Cánh cửa hé mở, Lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tong-cua-lai-vo-cu/277556/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.