Chu Nhạc ngạc nhiên nói: "Phượng sư tỷ, ngươi thật sự một chút cũng không biết sao?"
"Ưm?"
Phượng Lăng Tiên nhíu nhíu mày, cẩn thận hồi tưởng lại, từng mảnh vụn ký ức vỡ nát nổi lên trong đầu, khiến nàng dần dần nhớ lại toàn bộ sự kiện.
"Thì ra ta đã chết rồi, là ngươi đã cứu ta..."
Thần sắc Phượng Lăng Tiên trở nên vô cùng phức tạp.
Nàng thi triển Phần Tâm Kiếp sau đó tuy đã chết đi, nhưng Chu Nhạc dùng tinh thần lực khi thu thập những mảnh Nguyên Thần Chi Quang vỡ vụn của nàng đã từng nhìn trộm được những mảnh ký ức của nàng, đồng thời cũng để lại bóng dáng của Chu Nhạc trong những Nguyên Thần Chi Quang này, khiến nàng hiểu rõ sự tình đã xảy ra.
Cũng chính vì như vậy, nàng ngược lại càng không biết nên đối mặt với Chu Nhạc như thế nào.
Bởi vì Chu Nhạc tuy đã cứu tính mạng của nàng, nhưng cũng đã nhìn hết thân thể của nàng, nhìn trộm được ký ức của nàng, khiến nàng khi đối mặt với Chu Nhạc, luôn có một cảm giác gượng gạo.
Chu Nhạc tuy không biết đối phương đang nghĩ gì, nhưng cũng đoán được bảy tám phần, sờ sờ mũi, có chút ngượng ngùng cười nói: "Phượng sư tỷ, chuyện này cũng không thể trách ta..."
"Vậy ý của ngươi là muốn trách ta sao?"
Phượng Lăng Tiên gương mặt xinh đẹp ửng hồng, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, không muốn tiếp tục dây dưa trên chủ đề này, nhíu mày nói: "Tử Long Hầu đâu rồi?"
Nàng khi đó thi triển Phần Tâm Kiếp xong đã chết đi, đối với tình hình của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tieu-kiem-de/5019663/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.