Con yêu thú này hoàn toàn do dung nham tạo thành, thân cao chừng ba mét, từng giọt dung nham từ trên người nó nhỏ xuống mặt đất, phát ra âm thanh “xì xì”. Một cỗ khí tức nóng rực từ trên người nó tản ra, ngay cả không khí cũng bị thiêu đốt đến mức hơi vặn vẹo.
“Đây là Viêm Ma ư?”
Chu Nhạc nhíu mày.
Hắn từng xem qua một bản cổ tịch, trên đó ghi chép rằng, ở những nơi dung nham như hỏa sơn, lòng đất, sẽ đản sinh một loại yêu thú thần kỳ tên là Viêm Ma, đao chém không nát, nước dìm không diệt, cực kỳ khó đối phó.
Loại yêu thú này thậm chí không có linh hồn, toàn bộ sinh cơ đều dựa vào một viên hạch tâm hỏa diễm duy trì, chỉ có đánh nát hạch tâm hỏa diễm, loại yêu thú này mới sẽ chết đi, bằng không thì, cho dù đánh cho nó vỡ vụn, cũng có thể nhanh chóng khôi phục.
Chu Nhạc vốn còn tưởng rằng đây chỉ là lời nói vô căn cứ của người khác, không thể tưởng được lại thật sự gặp phải ở đây.
Rống! Viêm Ma rống to, một bàn tay vỗ tới Chu Nhạc, từng giọt dung nham từ trên cánh tay nó bay tung tóe ra, rơi xuống trên người Chu Nhạc, lập tức phát ra âm thanh “xì xì”, đốt xuyên qua hộ thể chân khí của hắn.
“Mẹ nó, căn bản không thể chạm vào!”
Sắc mặt Chu Nhạc biến đổi, vội vàng triển khai Du Long Bộ, thân hình trong hư không kéo ra hai đạo huyễn ảnh, tránh thoát một kích này, cùng lúc đó, Tiêu Lôi Kiếm “keng” một tiếng ra khỏi vỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tieu-kiem-de/5016873/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.