Tổ địa có biến? Chu Nhạc giật mình, sau một hồi lâu mới cuối cùng nhớ ra trong tộc quả thật có một Tổ địa, nhưng từ khi hắn xuất sinh đến nay vẫn là trạng thái phong cấm, khiến cho hắn nhất thời đều quên mất sự tồn tại của Tổ địa này.
“Chuyện gì vậy?”
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Hồng Y, hỏi.
Hồng Y nói: “Nửa tháng trước, Tổ địa đột nhiên phát sinh chấn động, ngay sau đó có một đạo bạch quang từ trong Tổ địa xông thẳng lên trời, lúc ấy lão gia tỏ vẻ vô cùng cao hứng, lập tức viết một phong thư, bảo ta đưa tới cho thiếu gia người.”
“Thế sao?”
Chu Nhạc nghĩ nghĩ, thấy thực sự không nghĩ ra nguyên do gì, dứt khoát xoay người lên ngựa, đưa tay về phía Hồng Y cười nói: “Lên đi, thiếu gia đưa ngươi về nhà.”
Mặt Hồng Y ửng đỏ, vẫn ngoan ngoãn ngồi vào lòng Chu Nhạc.
“Đi thôi, về nhà!”
Chu Nhạc cười ha ha một tiếng, chân khí thúc một cái, tuấn mã dưới háng lập tức phát ra một tiếng hí cao vút, tung vó, chớp mắt đã phi nước đại đi xa.
Điểm Thương Trấn nơi Chu gia tọa lạc cách Thanh Huyền Tông có tới mấy ngàn dặm, Chu Nhạc cũng không nóng lòng, ban ngày đi đường, buổi tối tu luyện, ròng rã mười ngày sau mới cuối cùng quay về Điểm Thương Trấn.
“Cuối cùng cũng về rồi.”
Chu Nhạc xoay người xuống ngựa, cùng Hồng Y hai người đi về phía Chu gia, từ xa đã thấy hai cánh cổng đúc đồng của nhà mình hoàn toàn mở toang, thỉnh thoảng có từng người trẻ tuổi ra ra vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tieu-kiem-de/4890329/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.