“Xú nha đầu, la làng la lối ra thể thống gì!”
Trịnh Sư Tử búng một ngón tay vào não môn của Lâm Nguyệt nhi, cười mắng nói.
“Ai da!”
Lâm Nguyệt nhi che kín đầu, chu môi nói: “Sư phụ, lần này con mang đến cho người một thiên tài đấy, người còn đánh con!”
Trịnh Sư Tử nghe vậy nheo mắt lại, cười nói: “Chuyện gì vậy? Thiên tài nào?”
Lâm Nguyệt nhi cười hì hì nói: “Lần trước con nói với người về Chu Sư huynh đó, người còn nhớ chứ? Lần này hắn cũng đến tham gia khảo hạch Đan Sư học đồ, ải đầu tiên khảo hạch tinh thần lực trực tiếp khiến cổng chắn vọt lên trời, tuyệt đối là một thiên tài! Sư phụ, mau đi nhận hắn làm đệ tử đi, nhanh tay thì có, chậm tay thì không còn đâu.”
“Ân?”
Trịnh Sư Tử tâm niệm khẽ động, hỏi: “Nói như vậy, hắn ải đầu tiên là Giáp đẳng sao?”
“Khẳng định rồi, nếu không phải Giáp đẳng phía trên không còn nữa, con khẳng định còn phải đánh giá cao hơn!”
“Vậy lần này ải đầu tiên khảo hạch có mấy Giáp đẳng?”
“Chỉ một thôi.”
Lâm Nguyệt nhi đáp một tiếng, tò mò hỏi: “Sư phụ, sao vậy?”
Trịnh Sư Tử và thanh niên nam tử kia liếc mắt nhìn nhau một cái, đột nhiên như gió lao xuống đỉnh núi, hướng về cung điện của Chu Dương Hoa lao đi.
Ải đầu tiên chỉ có một Giáp đẳng, vậy khẳng định là cùng một người với bốn Giáp đẳng mà thanh niên nam tử đã nói, nếu không thể thu nhận thiên tài yêu nghiệt như vậy làm đệ tử, đơn giản là sẽ bị thiên lôi đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tieu-kiem-de/4888717/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.