Hắn chưa từng nghĩ qua, một võ giả Luyện Khí Cảnh, lại có thể luyện ra Kiếm Cương.
Bên cạnh, đôi nam nữ của Địa Long Tông cũng trợn mắt hốc mồm.
Phải biết, cho dù trong Địa Long Tông, những người có thể luyện ra Kiếm Cương cũng là phượng mao lân giác, mà lại những người kia kém nhất cũng là đệ tử tinh anh Thông Thần Cảnh, còn như đệ tử Luyện Khí Cảnh, có thể luyện ra Kiếm Mang thì coi như là thiên tài, luyện ra Kiếm Cương thì từ trước tới nay chưa từng có.
"Đây là một tuyệt thế thiên tài..."
Giọng nói kích động của nam tử cũng đang run rẩy.
"Thứ, thứ mạng..."
Đại hán mặt sẹo cả người run rẩy, chút ý chí chiến đấu cuối cùng còn sót lại bị đạo Kiếm Cương này triệt để tan rã.
Chu Nhạc coi như không thấy, trường kiếm chém xuống, một vết kiếm sâu chừng ba thước từ dưới chân hắn kéo dài đến mặt đất cách đó mấy chục mét, chém đại hán mặt sẹo thành hai nửa.
"Phù..."
Thấy đại hán mặt sẹo chết đi, đôi nam nữ của Địa Long Tông mới cuối cùng thở phào một hơi, lập tức ngồi bệt xuống đất.
"Được rồi, không sao nữa rồi."
Chu Nhạc trả kiếm vào vỏ, đạm nhiên cười nói.
Hai người vội vàng đứng lên, ôm quyền nói: "Đệ tử nội môn Địa Long Tông Tào Hi, Trương Tuyết, đa tạ ân cứu mạng của vị thiếu hiệp này."
Chu Nhạc đáp lễ một tiếng, cười nói: "Thanh Huyền Tông Chu Nhạc, gặp qua hai vị."
"Thì ra sư huynh là đệ tử Thanh Huyền Tông."
Trương Tuyết hiển nhiên tính cách tương đối hoạt bát, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tieu-kiem-de/4857688/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.