Tòa Long cung này đã sớm mục nát, cửa cung tuy lớn, nhưng bị Chu Nhạc nhẹ nhàng đẩy một cái, liền "ken két" vang lên, chậm rãi mở ra.
Chu Nhạc ôm Thanh Ngưu, chậm rãi đi vào, nước của Huyết Hải bị cách ly bên ngoài cung điện, hai mắt hắn tỏa sáng, phảng phất từ một thế giới đi vào một thế giới khác.
Thế giới này có hoa có cỏ, cây xanh rợp bóng, nhưng tất cả mọi thứ đều bị phóng đại, tùy tiện một khối đá cũng có kích thước hàng chục mét, cây cối càng cao vút tận mây, tán cây to lớn mở rộng ra, phảng phất có thể bao phủ thiên địa.
Tại thế giới trung ương, một con Cự Long quanh co ở một ngọn núi cao vút tận mây, từng vòng từng vòng, tản mát ra một loại khí tức tuyên cổ, cao quý, uy nghiêm, trước mặt thế giới này và con Cự Long này, Chu Nhạc cảm thấy mình nhỏ bé như con kiến.
Nhưng con Cự Long này đã chết rồi, đầu rũ xuống trên mặt đất, hai con mắt đều bị đánh nổ, chỉ còn lại hai cái lỗ thủng đen to lớn, hướng về phía Chu Nhạc nhìn chăm chú, khiến hắn rùng mình.
Có máu rồng đỏ thẫm từ trong hốc mắt chảy ra, dọc theo mặt đất chảy ra ngoài cung, dung nhập vào Huyết Hải.
"Cái biển ngầm này là bị máu rồng nhuộm đỏ..."
Trong lòng Chu Nhạc chấn động, trong sát na đã hiểu rõ rất nhiều.
Mô! Thanh Ngưu trong lòng gầm rú khẽ, cả thân thể mềm nhũn nằm ghé vào trong lòng Chu Nhạc, trông có vẻ uể oải, đối mặt tiếp xúc Cự Long, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tieu-kiem-de/4857684/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.