Mô! Thanh Ngưu kêu một tiếng, ý bảo Chu Nhạc đừng hỏi nhiều, nhanh chóng đi theo nó.
Một người một ngưu tiếp tục đi xuống, không gian phía trước đột nhiên tăng lớn, thế mà lại xuất hiện một mảnh huyết hải rộng lớn vô bờ, từng tòa từng tòa hòn đảo nhỏ tinh la mật bố trên huyết hải, thảm thực vật tươi tốt, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng kêu của các loại động vật truyền đến.
"Đây là nơi nào?"
Chu Nhạc trong lòng chấn động, không ngờ trong sơn động này lại tồn tại một thế giới như vậy.
Thanh Ngưu cẩn thận đi đến bên bờ huyết hải, phảng phất trong biển máu tồn tại thứ gì đó kinh khủng, ánh mắt nhìn huyết hải vừa khát vọng lại sợ hãi.
"Ngưu huynh, thứ ngươi muốn tìm chính là ở trong biển máu này sao?"
Chu Nhạc hỏi.
Thanh Ngưu gật gật đầu, duỗi ra chân trước vẽ loạn xạ trên mặt đất, thế mà xiêu xiêu vẹo vẹo viết ra mấy chữ của nhân tộc: "Có yêu thú, giúp ta."
Chu Nhạc trợn mắt hốc mồm, nhìn Thanh Ngưu một chút, lại nhìn một chút chữ trên đất, phát hiện mình vẫn đánh giá thấp linh trí của Thanh Ngưu.
Hắn lấy lại bình tĩnh, hỏi: "Đầu yêu thú này rất lợi hại?"
Thanh Ngưu không chút do dự gật đầu.
"Còn lợi hại hơn cả chúng ta cộng lại?"
Lần này Thanh Ngưu nghĩ một lát, có chút do dự gật gật đầu.
Chu Nhạc thấy thế, trong lòng đã có chút kế hoạch, cười nói: "Được, ta giúp ngươi."
Mô!
Thanh Ngưu kêu một tiếng, tỏ ra rất vui vẻ, đầu nó ngẩng lên, trên cặp sừng bắn ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tieu-kiem-de/4857682/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.