Chương trước
Chương sau
Mộc Tiểu Yêu và Lâm Bắc Phàm vừa mới gia nhập liên minh Hắc Đạo, nên có rất nhiều việc mà cả hai đều không hiểu được. bây giờ nghe Trương Chí Thanh nói vậy, cả hai đều thầm kinh hãi trong lòng. Mộc Tiểu Yêu bỗng nhiên nhớ ra một điều gì đó liền lên tiếng hỏi: "Trương lão đại! Ý của anh là trong thời gian này, Âu Dương Tự đại ca....!"
"Không sai chút nào. khi mới thành lập cái liên minh Hắc Đạo này. tất cả mọi người đều thông qua một nghị quyết. đó chính là mỗi một nhiệm kỳ thì đại ca chỉ được làm ba năm. ba năm sau thì sẽ tổng tuyển cử lại, Âu Dương Tự đã làm đại ca được ba năm nay rồi, chỉ còn hai tháng nữa thôi là bắt đầu mở lại cuộc bầu cử rồi...!" Trương Chí Thanh nói.
Cả Mộc Tiểu Yêu và Lâm Bắc Phàm đều đưa mắt nhìn nhau rồi mĩm cười hiểu ý.
Thì ra mỗi một kỳ liên minh Hắc Đạo. thì đại ca chỉ có nhiệm kỳ là ba năm. điều này đối vói bọn họ mà nói thì đúng là cơ hội ngàn năm có một. nếu như hai tháng tới mà bọn dọ dìu đỡ người khác lên ngồi được vào chiếc ghế đại ca này thì đối với Hồ Điệp bang mà nói chẳng khác gì là hổ thêm cánh. có thể giúp Hồ Điệp bang có một thế đứng vừng vàng trong liên minh Hắc Đạo. cho dù làm việc gì thì đều có tiếng nói riêng của mình. đây mới chính là điều quan trọng nhất.
Trương Chí Thanh thấy Mộc Tiểu Yêu không nói câu gì. thì lại tưởng rằng mình đưa tiền ít quá. nên vội vàng mở miệng cười nịnh nói: "Chỉ cần Mộc lão đại đồng ý bầu cử cho Hoàng Bạch Thành làm đại ca liên minh Hắc Đạo. thì Mộc lão đại cần bao nhiêu tiền cứ việc nói, tất cả đều có thể thương lượng được hết!"
Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong bụng thì thầm chửi rủa đối phương, mày đừng tưởng gia nhập được vào trong liên minh Hắc Đạo rồi là có thể làm hàng được với tao. Bọn mày chẳng qua cũng chỉ là băng phái mới nổi mà thôi thực lực còn kém nhiều so với Nộ Long bang của tao, nếu như không phải tấm vé biểu quyết của mày có tầm quan trọng thì tao còn lâu mói để ý đến mày. Mặt khác Trương Chí Thanh cũng là một người lòng dạ hẹp hòi vệ sĩ của gã vừa chết dưới tay của Lâm Bắc Phàm. làm sao gã không trà thù cho bằng được? Nhưng phải chờ đến khi băng đảng của gã lên làm đại ca của liên minh Hắc Đạo cái đã. bây giờ có lẽ còn quá sớm.
Mộc Tiểu Yêu đưa mắt lên nhìn Lâm Bác Phàm thì thấy hắn đang nở một nụ cười kỳ quái cô liền hiểu ngay ý của hắn. bất kể tất cả cứ đồng ý trước rồi tính sau. Nghĩ tới đây. gương mặt của Mộc Tiểu Yêu lại tươi như hoa nói: "Ồ! Trương lão đại Tôi sao lại không đồng ý cơ chứ? Hồ Điệp bang mới vào trong liên minh Hắc Đạo. còn có nhiều chỗ phải nhờ vả đến Trương lão đại, người mà Trương lão đại cần tiến cử đó chắc chắn phải là người vô cùng ưu tú đúng không?"
Lời nói này của Mộc Tiểu Yêu làm cho Trương Chí Thanh sướng đê mê.
Con nhóc này tuy tuổi tác còn trẻ mà biết ăn nói ghê cơ. xem ra ý của nó là muốn lấy Nộ Long bang của mình làm Thiên Lôi, chỉ đâu đánh đó rồi Nếu mà đã như vậy thì chờ Hoàng Bạch Thành trở thành đại ca của liên minh Hắc Đạo xong thì cũng không vội vàng gì mà phải dọn dẹp cái Hồ Điệp bang này; nói cho cùng thì một bang phái và hai bang phái là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. thêm một trợ thủ là thêm một nguồn sức mạnh.
Nộ Long bang chủ Trương Chí Thanh thuộc thành phố Bắc Quảng, nơi đó cũng được coi là một thành phố lớn. Thế lực Hắc Đạo cũng khá phức tạp, ông ta có thể dựa vào bản lĩnh của mình làm cho Nộ Long bang phát triển lên sáu ngàn người cũng có thể thấy được năng lực phi thường của ông ta. nhưng cái thành Bắc Quảng đó. các bang phái khác có thế lực to lớn như Nộ Long bang vẫn còn rất nhiều, ví dụ như Tam Thanh bang, Ngũ Phúc bang và Thiên Lang bang- Tuy thực lực không thể so sánh được với Nộ Long bang. nhưng cũng không được phép xem thường, thậm chí nơi đó còn có rất nhiều bang phải nhỏ khác nữa. Có thể nói như thế này, thành Bắc Quảng cũng không thể coi là thiên hạ của Nộ Long bang. vậy nhưng Nộ Long bang vẫn có ưu thế của nó, nên các đại ca nơi đó vô cùng kính trọng Trương Chí Thanh, làm gì cũng phải nể mặt ông ta. làm cho Trương Chí Thanh có phần tự mãn. không coi ai ra gì. vậy nên ông ta có lẽ sau này cũng vì khinh thường người khác mà phải trả giá.
Mộc Tiểu Yêu đưa mắt nhìn Trương Chí Thanh, thấy ông ta cứ câng cảng ngước đầu lên trời vô cùng kiêu ngạo. thì trong bụng không khỏi cười thầm. người như thế này mà cũng đòi tiến cử người lên làm đại ca của liên minh Hắc Đạo hay sao? E rằng đến lúc đó các bang phái khác cũng phải tiêu tùng theo mất, nhưng Mộc Tiêu Yêu bây giờ đã học được tính che dấu bản thân, những suy nghĩ trong lòng không bao giờ Thể hiện ra ngoài mặt. mà ngược lại cô cười vui vẻ khen ngợi đối phương hết lời. làm cho Trương Chí Thanh sướng đến phồng hết cả mũi.
Trong cái thiên hạ này thì có người đàn ông nào chịu nổi một người phụ nữ xinh đẹp cứ luôn miệng khen mình như vậy cơ chứ? Không những thế Mộc Tiểu Yêu đã cố gắng kìm nén sự ghê tởm của mình với ông ta lại, mà đem những lời vô cùng có cánh ra để tâng ông ta lên tận mây xanh; làm cho ông ta cảm giác như mình là siêu nhân mặc cái quần sịp đỏ bay lượn ở trên trời như một thằng điên vậy.
Mộc Tiểu Yêu lại lên tiếng đồng ý giúp đỡ Trương Chí Thanh một lần nữa xong rồi Trương Chí Thanh mới yên tâm đứng dậy ra về.
"Thằng cha này đúng là kinh tởm thật! Nó cứ tưởng nó là ai cơ chứ? Đúng là một thằng đần, muốn dùng hai trăm vạn nhân dân tệ để mua chuộc chúng ta, em thấy nó đúng là nằm mơ giữa ban ngày!"
Mộc Tiểu Yêu nhìn theo bóng hình dần khuất của Trương Chí Thanh tức giận nói nhưng trong giọng nói của cô pha lần một chút giận hờn nũng nịu của con gái. có lẽ cô cố tình nói vậy chủ yếu là để cho Lâm Bắc Phàm ngồi nghe.
"Ha ha ha.... Người ta nói thế nào cũng là đại biểu của Hắc Đạo ở Bắc Quảng, dĩ nhiên là có đủ tư cách để lên mặt rồi, tiếc là người như vậy không sống lâu được!" Lâm Bắc Phàm cười nói.
"Đại biểu của Hắc Đạo ở Bắc Quảng ư? Em thấy ông ta là đại biểu chỉ là trong quá khứ mà thôi còn bây giờ ba bang phái khác đang âm thầm phát triển rồi! Hình như chúng muốn cướp lấy cái chức đại biểu Hắc Đạo của Bắc Quảng thì phải. ha ha đến lúc đó chúng ta có phim hay để xem rồi đây! Cứ để cho thằng cha đó tưởng bở đi cái đã. về sau chúng ta dọn dẹp hắn vẫn chưa muộn mà!" Mộc Tiểu Yêu cười lạnh nói.
"Bắc Quảng? Nơi đó hình như cách khá xa với Nam Thành của chúng ta...!" Lâm Bắc Phàm vuốt vuốt cằm mĩm cười nói
"Lão đại! Vậy ý của anh là....!" Mộc Tiểu Yêu chớp chớp hai con mắt xinh đẹp của mình ngập ngừng nói. ánh mắt của cô còn lộ rõ một nụ cười tà ác.
Mộc Tiều Yêu mới đầu định dành cả buổi chiều cho Lâm Bắc Phàm. rồi hai người cứ thế bình lặng mà sống cuộc sống riêng của hai người, nhưng ai ngờ mấy vị đại ca khác cứ liên tục đến thăm hỏi- có người thì mượn cớ bắt thân. làm quen. có người thì cũng giống với Trương Chí Thanh cũng hy vọng cô ủng hộ người mà họ tiến cử, còn có người thậm chí bày tỏ tình yêu với Mộc Tiểu Yêu, hòng hy vọng lấy được trái tim của cô rồi khống chế Hồ Điệp bang, thế là bao nhiêu từ chuối không tả nồi được thốt ra để cưa cẩm cô, nào là sông có thể cạn núi có thể mòn. nhưng anh vẫn mãi yêu em, nào là trời đất chứng giám cho tình yêu của anh...V...V... Mộc Tiểu Yêu nghe mà suýt hộc máu mồm. nếu không vì bọn họ đều là đại ca thì chắc cô đã cho đàn em ra băm mấy tên này làm chả ăn rồi. Mộc Tiểu Yêu đã gặp bao nhiêu thằng vô sĩ rồi, nhưng chưa bao giờ gặp phải bọn nào vô sĩ như bọn này.
Bọn họ đều là nhưng người tuổi trạc tứ tuần, đáng tuổi cha chú của Mộc Tiêu Yêu rồi vậy mà vẫn còn nôn ra được những câu ngu xuẩn như vậy, lẽ nào mấy thẳng cha đó nghĩ mình là đứa ngu hay sao mà lại nói những câu như thế được nhỉ? Thật là tởm lợm.
"Trời ơi! Lão đại mấy thằng cha này ghê tởm quá! Đến cả những câu chuối như thế mà bọn nó cũng nôn ra được thì tài thật đấy! Bọn nó tưởng bọn nó mới hai mươi tuổi sao? Thằng nào thằng nấy đều rau sắp bạc trắng ra rồi mà vẫn còn lắm chuyện, em suýt thì nôn rồi!" Mộc Tiểu Yêu chờ mấy vị đại ca ra về hết rồi mới đề ý đồng hồ, bây giờ đã là năm giờ chiều, làm cho cô mất cả ba tiếng đồng hồ, điều này khiến cho cô như muốn phát điên lên.
Lâm Bắc Phàm nghe vậy liền mĩm cười nói: "Vì khuếch trương thế lực của bản thân thì bọn họ chuyện gì cũng có thể làm được hết!" Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL
"Vậy thì chúng ta bây giờ phải làm gì đây hả lão đại!" Mộc Tiểu Yêu ôm lấy cánh tay của Lâm Bắc Phàm nũng nịu nói.
"Tiểu dâm nữ! Em không phải là lại muốn làm lần nữa đấy chứ hả? Từ nãy đến giờ mới chỉ qua được có ba giờ đồng hồ, lẽ nào em muốn vắt kiệt sức anh như vắt quả chanh sao?" Lâm Bắc Phàm kinh ngạc nói
"Anh nói gì thế?Người ta nói muốn bao giờ hả? Em chỉ muốn anh đưa em ra ngoài đi dạo một chút thôi, xem phong cảnh bên ngoài ra sao!"
Mộc Tiểu Yêu đỏ mặt thầm trách Lãm Bắc Phàm sao lại nghĩ mình có ý nghĩ bậy bạ đến mức đó. Vậy nhưng, điều này cũng có thề nói lên rằng mình rất có sức hút, nếu không thì anh ấy làm sao cứ phải nghĩ làm chuyện đó với mình cơ chứ? Mộc Tiểu Yêu nghĩ tới đây thì hai má đỏ hồng lên. tim lại đập loạn xạ.
Lâm Bắc Phàm thấy bộ dạng của Mộc Tiểu Yêu như vậy thì cũng cười thầm trong bụng, nhưng lại không thề hiện ra bên ngoài cho Mộc Tiểu Yêu trông thấy.
Cả hai người vốn định lén lút bỏ ra ngoài để thưởng thức phong cảnh của Bắc Thành, nhưng ai ngờ Tiếu Tân và Thường Chí Đào hai tên kỳ đà cản mũi lại đòi theo sau. cứ nằng nặc nói là vì an toàn của hai người. Mộc Tiểu Yêu thì tức điên người lên. có Lâm Bắc Phàm bên cạnh rồi thì cần gì đến sự bảo vệ của người khác cơ chứ?
Nhưng vì cả hai xuất phát từ lòng tốt nên cô không tiện nói họ. đành phải để hai tên này lẽo đẽo theo sau.
Bắc Thành tuy không phải là một thành phố lớn phồn hoa đô thị, nhưng nó cũng có những nét đặc sắc riêng, đi trên đường phố cũng có thể cảm nhận được sự đặc biệt của nó.
Mộc Tiểu Yêu nói cho cùng thì vẫn chỉ là cô gái tuổi đôi mươi, nên cũng rất hiếu ky với những nơi mới mẻ. bắt mắt. Cô ôm chặt lấy cánh tay của Lâm Bắc Phàm đưa mắt ra nhìn tứ phía xúc động vô cùng.
Bắc Thành nổi tiếng với những quán cóc ven đường, đi trên đường lúc nào cũng có thể bắt gặp một nhóm người tụ tập nhau lại ngồi ờ quán cóc ăn uống vui vẻ, trông khá là tấp nập. Có lẽ tại các thành phố lớn thì không thấy nó hay, vì họ cảm thấy nó không được văn minh. không vệ sinh cho lắm. nhưng cũng chính vì những quán cóc nhỏ nhoi thế này lại làm tăng thêm vẻ đẹp của thành phố, thu hút bao nhiêu con mắt của những khách du lịch.
"Hả! Lão đại chỗ này cũng không tồi đâu hay là chúng ta tới đây ngồi ăn một chút đi! "Trông mấy món này ngon quá!" Mộc Tiểu Yêu đi dọc trên con đường bày la liệt là đồ ăn mùi vị các món ăn bay lên ngào ngạt trông cô thèm thuồng nuốt nước bọt ừng ực.
Lâm Bắc Phàm nghe vậy chỉ bật cười nói: "Được rồi em muốn ăn thì chúng ta vào ăn một bữa chơi! "
Tiếu Tân và Thường Chí Đào hai người lần đầu tiên trông thấy điệu bộ của Mộc Tiểu Yêu như vậy, thì cũng chỉ cười nhạt lên một cái
Bốn người sau đó chọn một chiếc bàn ngồi xuống, rồi gọi thêm ít thịt xiên nướng và những món ăn khác. Thit xiên nướng đúng là khá ngon miệng.
"Mẹ kiếp không ăn nữa. tất cả đứng hết dậy cho tao. nghe thấy chưa hả? Mẹ mày. Ông đánh chết hết chúng mày bây giờ bọn khốn!"
Đang trong lúc bốn người ngồi thưởng thức thịt xiên nướng thì có mấy thằng ất ơ cầm gậy sắt xông đến gào thét luôn mồm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.