Bốn người bọn họ ở bộ công an đều là người có máu mặt bây giờ lại chỉ vì bốn chén rượu mà tranh cãi xem ai trả tiền, không ai muốn chi cả. Nhưng rượu đã uống rồi phải tính sao? Đây là quán bar, ra tay cũng là một ý kiến hay nhưng chỉ e rằng hôm sau trên báo đã có tin tức về hộ, nói rằng bốn quan chức của bộ công an uống rượu nhưng không trả tiền, e rằng đến lúc đấy bộ công an sẽ giết họ diệt khẩu, để khỏi mất mặt.
Lôi Bằng Phi dứt khoát làm bộ không trả tiền, kéo khóa áo thật kín như xã hội đen, rất dõng dạc nói: " Ba người các cậu đừng hòng mà trốn không trả tiền, Bằng Phi tôi nói trả tiền lúc nào?"
Vệ Dung khinh bỉ nhìn hắn, mở miệng nói:" Lão Lôi, ông đừng có giở trò bỉ ổi, khi nãy chúng tôi nghe rõ ông nói ba hai nghìn là chuyện nhỏ, không phải sao?"
Trần Bách Vinh cùng Từ Hải Thanh cũng gật đầu, tỏ vẻ chính tai nghe thấy Lôi Bằng Phi nói vậy.
"Nhưng tôi đâu có ý nói là tôi sẽ trả hộ các cậu?"Lôi Bằng Phi mặc dù trông thô kệch nhưng mà lúc nào tranh luận còn mồm mép hơn cả mấy vị luật sư nổi tiếng, có thể nói trắng thành đen. Hóa ra người lúc cuống cái gì cũng có thể nói được.
Bọn họ nghe xong kinh ngạc, há hốc mồm kính phục.Vốn dĩ Lôi Bằng Phi chỉ là một người thích đao kiếm, chém giết, ở bộ công an cũng không phải là quan chức gì, thậm chí bị người khác coi nhẹ nhưng mà xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553847/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.