Long Yên Nguyệt hiện tại thật sự có một loại cảm giác khóc không ra nước mắt.
Bản thân tại sao lại xui xẻo như vậy? Bản thân chỉ là muốn duy trì trị an một chút, trừng trị mấy tên lưu manh trong Nam thành này, nhưng tại sao lại rơi vào kết cục bi thảm như thế này, nàng cũng không biết phải làm gì cho đúng, khóe mắt xuất hiện lệ quang, trong đầu không ngừng xuất hiện cảnh bản thân bị bán vào bên trong một câu lạc bộ đêm, bị đám xú nam nhân này chà đạp lung tung.
Nếu như ai có thể cứu mình ra khỏi nơi này, bản thân chắc chắn gả cho hắn, cho dù đối phương là lão đầu 80 tuổi, cho dù là bản thân làm tiểu lão bà cũng không do dự. Long Yên Nguyệt âm thầm thề, nhưng cũng biêt tất cả đều là vô dụng, bởi vì không có ai có thể cứu mình, trừ phi có kỳ tích xuất hiện.
"Bọn mày là ai? Sao dám tới nơi này, tao liều mạng với bọn mày!"
Ngay lúc nàng tuyệt vọng, lại nghe được một âm thanh vô cùng quen thuộc, vừa vô cùng đáng ghét.
Ngoại trừ tên hỗn đản Lâm Bắc Phàm ra còn ai khác?
Trên khuôn mặt của Long Yên Nguyệt lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng, mặc dù trong miệng vẫn còn bịt, mặc dù bản thân còn bị trói ở nơi này, cho dù bản thân nhận hết vô số ủy khuất, nhưng nàng lại cảm giác được bản thân phảng phất như đang ở thiên đường vậy, mọi thứ xung quanh tất cả đều tốt đẹp vậy, nhân sinh còn có rất nhiều chuyện chờ bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553830/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.