Lâm Bắc Phàm cảm giác khuôn mặt già của mình có chút nóng, tuy rằng loại chuyện lén lút này hắn làm thường xuyên, nhưng bị người ta bắt được lại là chuyện khác, hắn xấu hổ sờ sờ khuôn mặt nóng ran, ấp úng nói: "Chúng ta lát nữa, tiếp tục."
Hắn vừa nói xong câu đó, hận không thể cho mình một bạt tai, không biết mình có mê sảng không? Cái này không phải nói cho đối phương mình còn muốn tiếp tục sao? Hắn không khỏi cảm giác mình có chút vô sỉ.
Không Băng Nhi cũng là đỏ lựng mặt, như hoa hồng nở rộ, thêm vài phần quyến rũ mê người, nàng cúi đầu, không nhìn hắn, thấp giọng nói: "Anh, anh đi mở cửa đi, chuyện này lát nữa nói."
Nàng nói xong câu đó cũng hối hận, mình hôm nay làm sao vậy? Sao có thể nói những câu như này chứ? Chẳng phải là thể hiện mình muốn hắn hôn mình sao? Nàng cũng vì câu nói của mình mà xấu hổ vô cùng.
Căn phòng trong nháy mặt im lặng, thêm vài phần xấu hổm, cũng nhiều hơn chút mập mờ.
Tiếng gõ cửa lại vang lên, hơn nữa còn dồn dập hơn lúc nãy, chắc người tới có chuyện quan trọng cần làm. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Lâm Bắc Phàm lúc này mới bừng tỉnh, vội đi mở cửa, thật không ngờ người tới là Ngụy thúc bên cạnh Bạch Nhạc Huyên, đối phương lộ ra chút lo lắng, dường như có chuyện gì.
"Di, ông là ngụy thúc?"
Lâm Bắc Phàm do dự hỏi.
Ngụy thúc thấy Lâm Bắc Phàm rút cuộc thở phào một hơi: ''Lâm công tử, cậu quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553777/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.