Lâm Bắc Phàm, Trương Minh Thắng và Khổng Băng Nhi ba người chui vào chiếc ô tô rách nát cuối cùng cũng quay về khách sạn Tinh Quang, tuy rằng chỉ trải qua ba giờ nhưng họ lại có cảm giác như vừa trải qua mấy đời người.
Trương Minh Thắng từ trong xe chui ra, nhìn thấy cả người mình quần áo rách rưới, vừa đem tổ tông mười tám đời nhà Kiều Cẩm Phong an ủi một phen, vừa đi vào bên trong.
"Ầm!"
Trương Minh Thắng vừa bước vào hai bước, lại bị một người đâm sầm vào, thiếu chút nữa hộc máu, khiến hắn chửi ầm lên: "Mẹ nó, là ai lão tử a......"
"Di, hai vị lão đại, hai anh đã về."
Người tới kêu lên một tiếng sợ hãi.
Lâm Bắc Phàm cùng đám Trương Minh Thắng ngẩng đầu, người trước mặt là Từ Chính, phía sau còn có đám Trịnh Dũng và Triệu Phong, bọn họ thấy hai người xong trên mặt đều toát ra tia kinh hỉ.
Trương Minh Thắng liên tục kêu lên: "Há, bọn mày sao lại ở chỗ này? Tao còn tưởng bọn mày ở đâu đó lêu lổng chứ có phải phát hiện chúng tao mất tích hay không?"
Triệu Phong liên tục nói: "Hai bị lão đại, các anh không việc gì là tốt rồi, chúng em an tâm, vừa rồi chúng em tìm bọn anh ra ngoài chơi, nhưng đến nơi lại thấy bọn anh không ở đây, hơn nữa nghe nhân viên khách sạn nói bọn anh bị một đám người đuổi giết, chúng em lo lắng đến cục cảnh sát báo án, tìm khắp kinh thành không thấy các anh, không ngờ các anh đã về, các anh rút cuộc chạy đi đâu? Di,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553775/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.