Lâm Bắc Phàm đưa tay sang hai bên vươn vai một cái, vừa mới tỉnh lại từ trong cơn mơ, hắn dụi dụi hai con mắt còn nhập nhèm của mình, rồi nhìn ra ánh mặt trời ở bên ngoài, không khỏi thở dài một hơi não nề.
Mẹ kiếp, đây không phải là cuộc sống giành cho người nữa. Người ta đêm nào cũng có người đẹp kề bên, hưởng thụ vẻ đẹp dịu dàng của nàng, còn mình thì sao chứ? Lại còn phải cùng giường chung gối với con khỉ gió Tiểu Kim này cả một tối, đây gọi là cái gì? Đúng là người so bì với người tức chết người, chẳng bằng ai cả.
Tối qua hắn còn muốn chuẩn bị tặng cho Bạch Nhạc Huyên một sự tập kích bất ngờ, sau đó tóm gọn lấy đối phương, nhưng nghĩ đến chuyện đối phương mấy hôm nữa lại có buổi biểu diễn, nếu mà để ai đó nhìn ra được cô không còn trinh trắng nữa, thì e rằng sẽ có lời ra tiếng vào, như thế sẽ chẳng tốt cho cả hai người, vì vậy mà cuối cùng hắn vẫn khắc chế được ngọn lửa dục vọng trong người mình, tha cho đối phương lần này, tuy rằng trong lòng hắn co cả ngàn sự không muốn. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Hắn đánh răng rửa mặt xong xuôi đâu đấy, bèn ăn mặc chỉnh tề bước ra khỏi phòng, rồi đi đến cửa phòng của Trương Minh Thắng, vừa ngáp vừa gõ cửa phòng: "Thắng ơi, dậy đi, ông trời soi đến ***rồi đây này!"
"Lão đại, lão đại, em dậy rồi đây!"
Từ bên trong vọng ra giọng nói của Trương Minh Thắng, rất nhanh sau đó cửa phòng đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553759/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.