Bãi đất trống trong nhà giam trở nên cực kỳ hỗn loạn. Hơn hai trăm người cùng chen chúc vào một chỗ, tiến chém giết, tiếng gào rú, tiếng đánh nhau không ngừng vang lên, làm cho mấy tay cảnh ngục đang chạy tới có cảm giác đinh tai nhức óc.
Khi tới nơi, bọn họ đều nhìn thấy một bóng người không ngừng lướt đi trong cả đám người, mỗi một lần ra đòn đều khiến cho một hai người của đối phương ngã xuống, không gượng dậy nỗi. Nhìn qua cũng phải mất đi năng lúc chiến đấu trong bốn năm phút đồng hồ.
Cả đám hơn mười tay cảnh ngục đều bị cảnh tượng như vậy làm cho chấn động.
Bọn họ bình thường cũng đã từng tham gia rất nhiều nhiệm vụ, cơ hồ ngày nào cũng nhìn thấy phạm nhân trong trại giam đánh giết lẫn nhau, nhưng cảnh tượng một người đấu với hơn hai trăm người thế này thì đúng là lần đầu tiên được nhìn thấy, khiến cho bọn họ không biết bọn họ nên làm thế nào với trường hợp này.
Xông tới cứu tên phạm nhân Lâm Bắc Phàm kia ra? Người ta đến một vết xước cũng không có, làm sao phải giải cứu? Đứng ngoài thưởng thức võ nghệ của người ta? Hình như chức trách của mình là ngăn chặn ẩu đả trong nhà giam, mà không phải là đứng ngoài xem, bọn họ cả đám đều há hốc miệng đứng ở đó, không biết làm thế nào mới phải.
Mục Nghiên Kỳ cùng Phùng Tĩnh Tuyền là hai người nghe được tin tức này đầu tiên. Hai người ngoài kinh ngạc ra, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười. Các cô cũng thật sự muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553742/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.