Phòng khách lần nữa lại chìm trong yên lặng.
Ngoài tiếng hít thở ra, không hề có âm thanh nào khác. Ai cũng biết chuyện này một khi bại lộ ra, sẽ tạo ra ảnh hưởng thế nào. Đầu tiên bệnh viện do Tô Kiến nam sáng lập ra sẽ vì chuyện này mà danh dự giảm sút, không chỉ ảnh hưởng tới lượng khách, thậm chí sẽ bị bên trên điều tra xuống. Ngoài đóng cửa ra, cũng không còn cách nào khác, mà người bạn đó của ông cũng sẽ bị liên lụy tới. Đây không còn nghi ngờ gì nữa chính là một chuyện kinh thiên động địa, khiến Nam Thành rơi vào rung chuyển, chẳng trách lại khiến Tô Kiến Nam khó xử như vậy.
Sắc mặt Tô Tình Nhi trắng bệch, cơ thể khẽ run lên, thấp giọng nói: "Tại sao, tại sao lại như vậy?"
"Bọn họ, bọn họ mở miệng là tám triệu, ba, ba sao có thể đồng ý yêu cầu như thế được? Mọi người cũng biết, rất nhiều viện phí ở bệnh viện của ba đều thấp hơn rất nhiều so với những bệnh viện khác, ngoài phát lương cho bác sỹ và y tá ra, hoàn toàn không còn lại bao nhiêu tiền, ba đâu có tiền đền bù cho họ?"
Tô Kiến Nam như đứa trẻ làm sai chuyện, thấp giọng nói.
"Tám, tám triệu? Bọn họ bị điên à? Nói gì thì đó cũng chỉ là sự cố điều trị, sao có thể đồi bồi thường tám triệu? Nói cho cùng, có được mấy chục vạn (nhân dân tệ) đã là đủ rồi, bọn họ đúng là giậu đổ bìm leo".
Hai con mắt của lão béo trừng lớn, như một đôi chuông đồng, ngay cả tròng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553717/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.