Lâm Bắc Phàm đang nói chuyện phiếm với Tô Tình Nhi, thì nghe thấy âm thanh của Tiểu Kim, nhất thời chảy mồ hôi lạnh ra.
Tiêu rồi, không biết Tiểu Kim có làm cho Vĩ Kiện cởi truồng ra chạy vòng vòng không?
Trong đầu hắn hình dung về cảnh Vĩ Kiện cởi truồng và chạy loạn trên phố, cũng giống như tình huống ngày hôm đó, nhưng mà lần đó là buổi tối, không nhìn thấy rõ ràng, còn bây giờ là ban ngày đấy, xung quanh lại có rất nhiều người, mà bà tám cũng rất nhiều, tin rằng sẽ tạo hiệu ứng bùng nổ dữ dội.
Vĩ Kiện bên này còn đang dây dư không dứt với "mỹ nữ", lại có cảm giác là một cổ lực lượng yếu ớt đánh vào trong não, làm cả người hắn chấn động, không có phản ứng nhiều, liền ôm lấy cổ của đối phương, hét lên: "Trời ơi, mỹ nữ, tỉnh cảm anh dành cho em giống như ánh trăng sáng tỏ trong bầu trời đêm, soi sáng cả thế gian này, tình cảm anh dành cho em giống như sông suối vậy, trong sạch vô cùng, không có bất kì tạp chất gì, anh đối với em rất tốt, trắng như là tuyết vậy, mặc dù trời long đất lở, anh vẫn sẽ bảo vệ em trong ngực, không để em chịu bất kì ủy khuất gì..."
Toàn trường im lặng, không ai dám lên tiếng gì, ngay cả xe ô tô trên đường cũng dừng lại.
Có mấy trăm người đã há to mồm ra, cằm thiếu chút nữa đã rơi xuống đất.
Tỏ tình bên đường? Còn có thể nói ra những lời sến chảy nước như vậy? Quả thật đúng là ghê gớm!
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553712/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.