Lâm Bắc Phàm đi ra ngoài quán, đã nhìn thấy tên mập Trương Minh Thắng đứng đối diện đường cái, con mắt nhìn quét về bên này vài lần, nhìn thấy mình, lập tức bước về phía trước.
Trong lòng Lâm Bắc Phàm vui vẻ, đối phương trong khoảng thời gian này đã trở nên thông minh rất nhiều, sợ người ta phát hiện ra nên mới dùng phương pháp này, xem ra sau khi đi cùng với mình xong, mỗi người đều có xu hướng thay đổi thông minh hơn.
Tiểu Kim trợn trắng mắt, thiết chút nữa muốn ngất đi.
Tại sao mình ở với Lâm Bắc Phàm lâu như vậy, mà không học được một chút vô sỉ của đối phương? Lẽ nào trời sinh mình là một con rồng lương thiện? Ừ, cũng đúng, rồng là sự cao quý, làm sao mà lại học điều vô sỉ chứ?
Lâm Bắc Phàm đương nhiên không biết suy nghĩ của Tiểu Kim, vẫn đi về phía trước, bắt máy nghe điện thoại của Trương Minh Thắng, trực tiếp hỏi: "Lần này mày tìm được bao nhiêu người?"
Trương Minh Thắng vui vẻ cười nói: "Sát, lão đại, thật không ngờ hôm nay anh rãnh rỗi như vậy, tự nhiên nghĩ ra biện pháp kua gái hay thật, loại chuyện này tôi thích, tôi kiếm được tổng cộng ba mươi sáu người, bọn họ đều đang ở phía sau tôi, anh tùy tiện chọn vài người cũng được, mà nếu như anh muốn hết cũng có thể!"
Trên trán Lâm Bắc Phàm xuất hiện vài giọt mồ hôi, ba mươi sáu người đùa giỡn với một mỹ nữ? Thằng ngu cũng nhận ra đây là giả.
Lâm Bắc Phàm nhìn quét ra sau lưng Trương Minh Thắng, quả nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553697/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.