Sáng ngày hôm sau.
Lâm Bắc Phàm vất vả mở hai mắt ra, sờ sờ cái mũi của mình, không nhịn được chửi bới vài câu: "Sao gây họa này, thật đúng là tàn nhẫn, thiếu chút nữa đã làm gẫy mũi của mình rồi, nếu có cơ hội, mình nhất định phải làm nàng một trăm lần rồi lại một trăm lần, tức chết đi được, lão tử không phát uy, còn tưởng rằng lão tử là thái giám à?"
Tiểu Kim không biết từ đâu chui ra, chớp chớp đôi mắt của mình, cười không ngừng nói: "Lão đại, những lời của anh quả thật rất kinh điển, làm một trăm lần rồi lại một trăm lần, chừng nào thì anh làm? Tôi muốn quan sát tại hiện trường để học hỏi, tôi giúp anh đối phó với con nhỏ Long Yên Nguyệt đó, nên đã lãng phí nước miếng của tôi, nhưng mà hết lần này đến lần khác anh lại không nghe, lãng phí rất nhiều cơ hội tốt, nếu không bây giờ anh đã đột phá tầng thứ ba rồi!"
Lâm Bắc Phàm liếc mắt nhìn Tiểu Kim một cái, tối qua mình rốt cục đã thuận lợi đạt được tầng thứ ba, có thể nói là tố chất của các phương diện đều tăng lên rất nhiều, kinh mạch toàn thân tựa hồ cũng thông hơn, tuy rằng không thể nói là lực to ngàn cân, nhanh như tia điện, nhưng mà đối với cao thủ của người bình thường mà nói, mình có thể chiến thắng bọn họ dễ dàng, hơn nữa bây giờ cho dù có đối mặt với đám phòng chống khủng bố trước kia đi nữa thì mình cũng không cần mượn lực của Tiểu Kim, mà cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553695/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.