Ở lại bệnh viện thêm hai ngày cơ thể cô đã khoẻ hơn một chút, cô không thích mùi bệnh viện nên muốn Lăng Viện, Lăng Hạo thì sợ cô chưa khoẻ hẳn, sợ sẽ ảnh hưởng không tốt nên không muốn cho cô về nhà, nhưng sau một buổi dây dưa thuyết phục của cô, nên anh buộc lòng hỏi ý kiến bác sĩ, và hỏi những điều cần thiết khi về nhà, anh mới miễn cưỡng yên tâm một chút.
Lăng Hạo cúi người xuống bế cô lên đi ra khỏi phòng.
Bất ngờ bị anh bế lên cô hơi hoảng, muốn giãy giụa đi xuống nhưng càng giãy giụa anh bế càng chặt, nên cô đành im lặng. Nhưng đi được một đoạn trước ánh mắt của mọi người cô không chịu nỗi nữa bèn nhỏ nhẹ: “ ông xã, thả em xuống để em tự đi được không”.
Lăng Hạo trừng mắt liếc cô một cái: “em muốn tự đi, anh thấy là em đang muốn cùng anh quay lại phòng bệnh tịnh dưỡng thêm một thời gian nữa”.
Hạ An Ngôn nhàn nhạt nuốt nước bọt một cái: “ em không có ý như vậy”.
- “ ý gì, quay lại đúng không”.
Không nghe cô trả lời anh nhàn nhạt nói tiếp: “ được, vậy quay lại thôi, hiện giờ để em về nhà sớm quá, anh cũng không yên tâm”. Bước chân anh vô thức chậm lại.
Nhận thức được bước chân anh càng lúc càng chậm trong lòng cô liền sốt sắng: “ ông xã, không muốn quay lại, anh muốn bế thì cứ bế đi”.
Anh lặng lẽ từ từ cong cong khóe miệng: “ ngoan”. Anh cũng không tiếp tục doạ cô nữa.
Vừa về đến Lăng Viện, Nấm đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thieu-xin-anh-nhe-tay-mot-chut/1182858/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.