Giọng điệu của Mạnh trường Lăng lộ rõ sự dồn nén.
Thậm chí là phẫn nộ.
Ba năm, tròn ba năm, anh đã bỏ ra bao công sức và tiền bạc để đi tìm cô nhưng đều bặt vô âm tín, điều đó có nghĩa rằng cô đã cố ý trốn anh và hoàn toàn không muốn để anh tìm thấy.
Cô tuyệt vọng thiêu chết chính mình, nhưng cô có từng nghĩ đến cảm xúc của anh?
A Nhuyễn mím môi, "Đó là con trai em, con nên ở với em."
Mạnh Trường Lăng nhếch môi, "Con của em? Vậy ba năm nay em có biết sự tồn tại của con không? Em có từng về thăm con không? Lúc con ốm đau quấy khóc em ở đâu? Lúc con bị các bạn ức hiếp vì không có mẹ em ở đâu?"
A Nhuyễn lặng người không nói được gì.
Mạnh Trường Lăng lạnh lùng: "A Nhuyễn, em không có tư cách đưa con rời xa anh." Anh ngừng lại một chút rồi đưa mắt nhìn cô chằm chằm, "Nếu em thật sự thương yêu con thi hãy về nhà với anh, còn không thì đừng nghĩ đến việc gặp lại Hựu Hựu nữa.
"Anh không được làm thế." A Nhuyễn sững người, lo lắng kéo vạt áo Mạnh Trường Lăng.
"Sao anh lại không được làm thế? Ba năm nay rõ ràng em còn sống, em không về đã đành đằng này em còn rắp tâm trốn anh, em có biết ba năm qua cuộc sống của anh và con như thế nào không?"
Rất nhiều lần tuyệt vọng cùng cực muốn chôn vùi anh, lời của Hà Siêu và Hạ Phi lại vang Iên bên tai anh: Cô Nguyễn sợ là không còn nữa.
Anh cũng sợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thieu-nhe-mot-chut-dau-tinh-yeu-nhu-muu-sat/1110913/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.