Hựu Hựu gãi đầu, "Cô giáo nói phải đến một ngôi trường để giúp đỡ những bạn nhỏ khác, cô nói những bạn nhỏ ở đó cần sự yêu thương chăm sóc của chúng ta."
Mạnh Trường Lăng bị cảm hóa bởi bộ dạng nghiêm túc của Hựu Hựu, anh bế cậu lên một cách đầy yêu thương, hôn cậu và nói, "Đi đâu cũng được, bố sẽ đi cùng con."
Xem ra, rất có khả năng là đến trung tâm phúc lợi xã hội.
Hựu Hựu khoa chân múa tay vui sướng.
Buổi tối, sau khi Hựu Hựu ngủ say, Mạnh Trường Lăng đi ra vườn hút thuốc.
Họ vẫn sống ở tòa biệt thự cũ.
Sau khi bị cháy rụi, anh cho xây lại, tất cả đều khôi phục lại như ban đầu, anh sợ A Nhuyễn trở về không nhận ra căn nhà trước đây.
Trong sắc đêm âm trầm, anh ngước nhìn bầu trời, ba năm rồi, thời gian từng ngày từng ngày trôi đi, anh vẫn không tìm thấy A Nhuyễn.
Trong hơn một nghìn ngày, ngày nào anh cũng chờ đợi, đợi tin tức của A Nhuyễn.
Chờ A Nhuyễn trở về.
Nhưng chờ đợi là một sự giày vò.
Anh biết Hà Siêu và Hạ Phi đều ngầm nói A Nhuyễn không còn nữa, nhưng anh không tin, A Nhuyễn của anh, người con gái kiên cường, Iương thiện đến như vậy, sao có thể không còn nữa?
Anh không dám nghĩ, cũng không muốn nghĩ.
Biết rõ rằng chờ đợi là giày vò, nhưng anh vẫn muốn đợi, cứ như nghiện hoa anh túc, không thể cai được.
Hơn một nghìn ngày, một nghìn đêm, nếu không có Hựu Hựu bên cạnh, anh nghĩ chắc bản thân sẽ suy sụp, sẽ biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thieu-nhe-mot-chut-dau-tinh-yeu-nhu-muu-sat/1110908/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.