"Ngân Hà Đảo Huyền!". Trong trận doanh của Thủy gia có người cúi đầu kinh hô. Một chiêu này phàm là người của Thủy gia không xa lạ
gì và cũng đều từng luyện qua nhưng không ai có thể như Thủy Vô Ba có thể khiến cho chúng nhân cảm thấy như lưu tinh rơi xuống! Song
chưởng của Ngọc Mãn Lâu rung lên, bàn tay phải vốn trống trơn đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm tinh quang bắn ra bốn phía
Hắn thét dài một tiếng, trên khuôn mặt nho nhã thanh tu phiêu động, tựa như thiêu thân lao vào lửa không chút do dự nhảy vọt vào trong
phiến ngân hà kia! Nhất thời một trận thanh âm leng keng tinh tế giống như mưa rào vang lên, mọi người rốt cuộc cũng không thấy rõ thân
ảnh của hai người, chỉ nhìn thấy ánh sáng trong suốt bao quanh hai người lúc hợp lúc phân, toàn bộ thiên địa trong lúc đó đều là kiếm khí
tung hoành! Ngoài sân có mấy nghìn người, mỗi người đều cảm thấy kiếm khí hàn quang đập vào mặt. "Như thế nào?" Lăng Thiên lẳng
lặng nhìn vào giữa sân, mở miệng nói.
Hắn tuy không có quay đầu nhưng Lăng Kiếm lại biết đây là hỏi chính mình, hắn nhìn không chớp mắt vào hai người, hít sâu một hơi nói:
"Rất mạnh, thật sự rất mạnh, ta mặc dù có lực chiến một trận nhưng tình hình chiến đấu cũng không lạc quan!" Lăng Thiên hừ một tiếng
nói: "Không sai, A Kiếm, ngươi hiện tại rốt cục đã có thể nhìn thẳng vào thực lực của chính mình, ngươi hiện tại tuy cũng đã đạt đến trình
độ của bọn họ nhưng mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1388344/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.