Ba tháng sau, Vô Lượng sơn!
Trên trời âm u, mây dày nhưng không có mưa, đại biểu của song phương tham chiến đều mặc một thân hắc y, ngoại trừ những người xuất
chiến ra thì mọi người đứng xem đều mặc một thân áo trắng, ẩn hàm ý nghĩa tiễn đưa anh hùng của gia tộc mình.
Đầy núi là hắc như mực, áo trắng thắng sương tuyết!
Hai nhà phân biệt rõ ràng đứng thành hai phía hình thành hai đại trận doanh.
Môn nhân của hai đại ẩn phái, Thiên Ngoại Thiên và Vô Thượng Thiên đứng phân thành hai bên, cách tràng quyết chiến chừng hai ba
mươi trượng theo hướng nam bắc. Vô Thượng Thiên bốn người ở phía bắc, Thiên Ngoại Thiên ba người ở phía nam.
Trước mắt bao người, Diệp Khinh Trần đứng lên rồi cùng mũi ưng lão già của Thiên Ngoại Thiên sóng vai đi vào sân đấu, cẩn thận kiểm
tra địa điểm quyết đấu sau đó phân biệt giơ một bàn tay lên tuyên bố sân đấu không có vấn đề gì. Quyết chiến bắt đầu!
Không ai chú ý tới, ở sau lưng Ngọc Băng Nhan, chen chúc trong dám Lăng gia thị vệ đã xuất hiện hai gương mặt, bộ dáng như hổ rình
mồi nhìn vào giữa sân.
Lăng Thiên cùng Lăng Kiếm, hai người từ sáng sớm đã chạy tới đây. Lấy võ công của hai người mà muốn vô thanh vô tức trà trộn vào đây
thì tự nhiên là việc rất dễ dàng, bất quá việc bọn họ đã đến cũng chỉ có ít ỏi mấy người biết được.
Mặc dù có đến mấy nghìn người quan khán nhưng không khí rất yên tĩnh.
Diệp Khinh Trần cùng mũi ưng lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1388338/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.