Ngay cả sai, cũng tuyệt không nghi ngờ!
Trong một thoáng ấy, toàn thân Mạnh Ly Ca run rẩy, chỉ cảm thấy trong lòng mình kích động trào dâng, một cỗ nhiệt huyết xông lên đầu, khuôn mặt trắng trẻo tức thì đỏ bừng lên. Hắn mạnh mẽ tự khắc chế, rốt cục khắc chế được tâm tình của bản thân. Khẽ nở một nụ cười lãnh đạm, nhưng khóe mắt cũng đã rớm lệ.
Lăng thiên cười ha hả, vỗ vỗ vai hắn, quay đầu nói với Lăng Thần: "nàng truyền xuống mệnh lệnh. Toàn bộ nhân thủ đánh lén do Lăng Kiếm tuyển định, lúc nào xong, thì nói Lăng Kiếm tới tìm huynh ngay".
Lăng thần kính cẩn dạ một tiếng, xoay người bước ra.
Cước bộ rời đi, lại phi thường ung dung tự tại. Thậm chí trong lòng còn có chút vui mừng. Nếu đúng như những gì Lăng Thiên vừa mới nói, thì hắn giống như mưu thần, trí tuệ trong mắt, nhưng thật sự có chút lòng dạ đàn bà, thậm chí có thể phải vất vả hoàn thành đại nghiệp nhất thống, nhưng một cử động đó thôi lại làm cho lòng lăng Thần trào lên chút nhàn nhạt. Lăng Thiên chính là như vậy, một người đa tình, với địch nhân hắn đương nhiên có thể không ngại dùng bất cứ thủ đoạn xấu xa nào, thậm chí còn có một ít có thể liệt vào thủ đoạn đê tiện, để đạt được mục đích cũng sẽ dùng. Có thể nói là không từ bất cứ thủ đoạn nào. Nhưng với những người hắn đã nhận định đó là người của mình, lại vạn phần che chở. Tiêu Nhạn Tuyết như thế, Ngọc Băng Nhan như thế, chính mình không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1388212/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.